Ngay khi thức ăn được dọn ra bàn, Hứa Quang Tông từ nhà cũ nhà họ Hứa bên kia khịt mũi tới đây. Khi cậu ta nhìn thấy thức ăn trên bàn thì một tay quẹt mũi, còn tay kia thì duỗi về phía món khâu nhục, Hứa Nặc nhìn thấy tay cậu ta dơ dáy còn có nước mũi thì lông tóc cả người đều dựng thẳng cả lên, vội vàng bò lên bàn bảo vệ đồ ăn nhà mình.
Anh trai tương đối dùng lực, vươn tay đẩy cậu ta về phía sau mấy bước: “Của nhà tôi, không cho anh.”
Cậu bé không thích mấy người bên nhà cũ kia, đặc biệt là Hứa Chiêu Đệ và Hứa Quang Tông. Hai người bọn họ, một người thì xô đẩy em gái của mình suýt chút nữa hại chết em gái, còn người kia thì luôn cướp đồ nhà bọn họ, còn cướp đồ ăn vặt của cậu bé và em gái.
Trước đây cậu bé không thể đánh lại Hứa Quang Tông, nhưng cậu bé bây giờ đã đánh được, cậu bé không thèm sợ Hứa Quang Tông nữa đâu.
“Tiểu Thừa, không được lỗ mãng.” Hứa Ái Quốc giữ chặt Hứa Thừa không cho cậu bé đẩy Hứa Quang Tông, nhưng cũng không để Hứa Quang Tông tới lấy đồ ăn nhà mình, mà vẻ mặt hờ hững nhìn Hứa Quang Tông hỏi.
“Cháu tới nhà chú có chuyện gì à?”
Hứa Quang Tông hoàn toàn không cảm nhận được sự lạnh nhạt của Hứa Ái Quốc, ánh mắt cậu ta nhắm thẳng vào đồ ăn trên bàn, nhưng cậu ta rất sợ người chú Hứa Ái Quốc và bà Tống Úc Hòa này, cậu ta nghe được Hứa Ái Quốc hỏi chuyện căn bản không dám không trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT