Sự thật chứng minh, cho dù là có “một thai nhiều bé”, đàn ông cũng không có cách nào sinh con, cuối cùng vẫn là Hứa Nặc.
Lúc này đã sắp hết năm 90, hai người Hứa Thừa và Hàn Ngang rời biên giới vào tháng 11 năm 89, cả hai đều được chuyển về thủ đô để phục vụ. Năm đó khi hai người nhập ngũ vẫn còn là thiếu niên tính tình trẻ con bây giờ đã trưởng thành thành hai người đàn ông vững vàng, đáng tin cậy, quân trang thẳng tắp trên người thu lại khí thế đã thấy máu trên chiến trường, chỉ đơn giản để lại an toàn và tin cậy.
Thêm nữa hai người lớn lên đẹp trai anh tuấn, trước kia nhìn thấy Hứa Thừa có chút ngây ngô bây giờ lại biến thành một con hổ biết cười, Hàn Ngang lúc trước lạnh lùng bây giờ lại càng lạnh hơn, hoàn toàn lớn lên thành hai kiểu khác nhau. Nhưng mặc kệ thay đổi như thế nào, trước mặt người ở nhà vẫn trước sau như một.
Hứa Nặc đã 29 tuổi đang mang thai, nhìn thấy Hàn Ngang và anh trai ở trước mặt mình hỏi han ân cần, đôi mắt hạnh phúc cong thành trăng lưỡi liềm.
Tuy cô và Hàn Ngang đã kết hôn được mấy năm, nhưng bởi vì ở chung thì ít mà chia xa thì nhiều, cô lại vội vàng đặt nền tảng cho tương lai của bản thân, cho nên mãi cho đến khi Hàn Ngang được chuyển về thủ đô mới tính đến chuyện mang thai, sinh con.
Mấy chuyện con cái này, làm sao có thể không để cha đứa nhỏ cùng trải qua chứ. Tuy rằng đàn ông không thể sinh con, nhưng cô mang thai vất vả như vậy, làm sao cũng phải nhường cho Hàn Ngang trải nghiệm cảm giác một chút mới được, nếu không anh còn nghĩ sinh con, nuôi con là dễ.
Hàn Ngang đương nhiên sẽ không cảm thấy sinh con, nuôi con là dễ, khi còn nhỏ anh đã gặp qua chuyện Tống Lam Thư sinh Hàn Thần, đến bây giờ còn có bóng ma tâm lý rất mạnh đối với chuyện sinh con. Nếu không phải Hứa Nặc kiên trì muốn sinh con, anh thật ra vốn muốn đi buộc ga-rô rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT