Cô nhân viên lúc đầu vì câu chị ơi của Hứa Nặc làm cho sốc một chút, sau đó lại bị chiếc kẹo Hứa Nặc dúi vào tay làm cho hoảng sợ. Cô ấy làm việc ở văn phòng huyện lâu vậy rồi, thỉnh thoảng cũng không phải chưa gặp người sẽ vì cầu xin mình mà đưa cho mình ít đồ vật, những thứ kẹo bánh chỉ là vật bình thường. Nhưng loại kẹo Hứa Nặc vừa đưa cho cô ấy chính là kẹo sữa thỏ, người có thể ăn nhiều kẹo thỏ như vậy cũng không nhiều lắm.
Thái độ của cô ấy đã tốt hơn rất nhiều, trên mặt cũng mang theo ý cười, ánh mắt nhìn ba người Hứa Nặc đều ấm áp hơn không ít.
“Mấy người tìm mua nhà đúng không? Đều là sinh viên năm nay thi đậu sao?”
“Đúng vậy, em với mấy anh trai đều là sinh viên của đại học Bắc Kinh.” Hứa Nặc cười tươi hơn: “Chị ơi chị có biết ai hiện tại đang muốn bán nhà không?”
Hiện nay nhà bán đều rất ít, nhiều nhà là lén mua bán, lên đăng kí ở văn phòng huyện như thế này cũng không phải không có, dù sao nhà ai muốn bán nhà cũng không phải có thể nhanh chóng tìm được người mua, cho nên người đến văn phòng huyện làm đăng ký cũng rất ít.
“Trời ạ, gọi chị cái gì chứ, tôi đều sắp 40 rồi, cháu nên gọi tôi là dì mới đúng. Dì họ Hứa, cứ gọi là dì Hứa đi.”
Vừa nghe đối phương họ Hứa, đôi mắt Hứa Nặc liền sáng lên, giống như rất là vui vẻ: “Thật trùng hợp nha chị Hứa, nói không chừng 500 năm trước chúng ta chính là người một nhà đó. Nhìn chị tuổi cũng không lớn, giống như một chị gái vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play