Không thể nói là bởi vì Kẹo Sữa là sản phẩm của hệ thống nên có chỉ số thông minh đặc biệt cao được, vì cô không thể nói điều này ra nên chỉ có thể nói rằng mình đã tự dạy nó.
Tuy đã nói thế nhưng Đường Thi vẫn còn cảm thấy rất kinh ngạc, cô ấy thật sự không ngờ một con sóc nhỏ lại thông minh đến vậy, không khác gì giống chó nhà được thuần hóa.
Hứa Nặc cầm Kẹo Sữa lên, mang vào phòng tắm, tắm kỹ càng rồi mới mang lên giường ngủ. Hầu hết các loài động vật có lông đều không thích tắm, trong khi tắm, Kẹo Sữa kêu vài tiếng 'rít rít'. Lúc sau lên giường còn dùng bộ móng vuốt nhỏ phẫn nộ chĩa về phía Hứa Nặc, tức điên lên.
Mới lớn có chút xíu, móng vuốt nhỏ chĩa chĩa hai cái thì có được sức mạnh gì chứ? Hơn nữa, cho dù Kẹo Sữa có tức giận, nó vẫn nhớ rằng mình không thể lấy móng tay mà cào người khác, vì vậy Hứa Nặc bị quơ hai cái chả xi nhê gì. Cô không quan tâm mà đặt chú sóc nhỏ lên giường, vừa bắt đầu treo màn vừa nói với chú sóc nhỏ: “Không có làm được gì đâu, mày không cần phải lăn trên giường của tao như vậy?”
Kẹo Sữa càng tức giận, nhưng nó không có gan lăn lộn trên giường của Hứa Nặc nữa, chỉ dám đứng trên giường dựng thẳng đuôi lên.
"Nặc Nặc, rèm của em tốt quá, kéo ra là bên ngoài sẽ không nhìn thấy gì. Em mua ở cửa hàng bách hóa à?" Người hỏi là Lý Văn Quyên.
Hứa Nặc không giấu gì mà nói thẳng với cô ấy: “Đến cửa hàng bách hóa cạnh trường mình nói với quầy vải là chị muốn mua rèm cho giường, cô đó sẽ đưa cho chị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT