Ngày hôm sau Hứa Ái Quốc quả nhiên dẫn theo ba người Hứa Nặc đi Vạn Lý Trường Thành, đến lúc trở về Hứa Nặc cảm thấy cả người mình đều muốn phế đi rồi, nhưng ba người đàn ông vẫn hào hứng tràn trề, thậm chí Hứa Thừa và Hàn Ngang còn hẹn nếu lần sau còn đến thì sẽ đi một lần nữa, tốt nhất là leo lên đỉnh Vạn Lý Trường Thành.
Đối với chuyện này Hứa Nặc chỉ có thể nói một câu thật dũng mãnh.
Sáng sớm ngày thứ ba, Hứa Ái Quốc sẽ đưa bọn Hứa Nặc đi đến trường điểm danh, nhận thẻ sinh viên và đồ dùng sinh hoạt. Đội vận tải của họ buổi chiều mới có thể rời đi, hiện tại vẫn còn thời gian để cho họ đi dạo một vòng quanh thủ đô.
Ông giúp Hứa Nặc mang hành lý, hứng thú đánh giá từng cây cỏ mọc trong thủ đô. Học phủ nổi tiếng này cho dù ở thời sau thoạt nhìn cũ hơn không ít, nhưng bất kể là ở trong mắt ai cũng giống như đang phát sáng.
"Đáng tiếc các con năm nhất phải ở lại trường, nếu không có điều kiện có thể ở bên ngoài." Mặc dù Hứa Ái Quốc mang bộ lọc của riêng mình về trường cũ trăm năm tuổi, nhưng cũng không có cách nào trái lương tâm nói chỗ này không tệ được, vách tường loang lổ bụi bặm, cửa sổ còn gỉ sét, mặt đất cũng không được bằng phẳng.
Ông thở dài, vẫn là cân nhắc mua một cái nhà ở thủ đô, tương lai không nói đến thằng lớn nhà ông, ít nhất con gái là muốn ở thủ đô phát triển, con trai út tương lai cũng sẽ thi ở thủ đô, càng đừng nói đến tin tức ông nghe được của nhà anh cả ông, nói là nếu không có gì bất ngờ cũng sẽ bị điều đến thủ đô. Nhà ông hết một nửa đã lên đây, đến lúc đó ông và vợ con, cha mẹ vợ còn có thể không đến sao? Điều đó chắc chắn là không thể.
Tưởng tượng như vậy, quả nhiên vẫn phải mua nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT