Người kia bị Hứa Thừa chất vấn không dám cãi, muốn phản bác nhưng nhìn thấy Hứa Thừa và Hàn Ngang đứng với tư thế hiên ngang giống như cây bạch dương, nhất thời cả người mềm nhũn.
"Không đến thì không đến, làm như ai cũng thích hỏi bài các người." Tên đó nói thầm rồi xoay người bỏ chạy. Mấy người còn lại cũng biết xấu hổ mà đi về, cho dù muốn ở lại để hỏi thêm vài vấn đề, nhưng nhìn bộ dạng Hứa Nặc và hai người kia chắc chắn là không thể hỏi thêm được, may mà thứ năm hàng tuần còn có thể đến hỏi bài, không thì họ chẳng biết phải làm cái gì bây giờ.
Mọi người đi rồi, Hứa Thừa thở dài một hơi cảm thấy nhẹ nhõm, anh uống ngay một cốc nước, sau đó mới nói: “Phải chẳng sau khi ra trường hầu hết khiến thức đều trở nên vô dụng, anh thấy nhiều người kiến thức căn bản còn quá kém.”
"Cũng không còn cách nào khác, vốn lúc đi học chưa chắc đã đàng quàng nghiêm túc, với lại tốt nghiệp nhiều năm như vậy không đụng qua sách, chắc đã chữ thầy trả cho thầy mất rồi." Tình hình hồi trước chính là như vậy, nhiều nhà giáo bị điều về vùng sâu vùng xa, bị đánh thành xú lão cửu*, còn lại phần lớn đều có cách khôn ngoan để bảo vệ bản thân. Hứa Nặc hồi trước có nghe Hứa Ái Quốc nói, ở vài địa phương các trường tiểu học luôn dạy mấy câu danh ngôn cách mạng, như họ bây giờ đã là rất tốt rồi.
(*) Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử tri thức trong Đại cách mạng văn hoá
Hàn Ngang đem nước đến cho Hứa Nặc làm dịu cổ họng, mấy ngày nay cổ họng cô đã hoạt động quá nhiều, khàn cả giọng khiến người ta cảm thấy xót dùm.
Hứa Nặc nhận cốc nước uống liền hai hớp, cô cảm thấy buổi tối vẫn nên tìm xem còn hạt đười ươi không, phải ngậm hai hạt để cứu cổ họng mình mới được, không thì từ giờ cô sẽ trở thành người con gái có chất giọng khàn đặc mất, nếu vậy thật chắc xấu hổ chết mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT