Hứa Nặc thậm chí còn không biết nữ chính là ai, trước khi xuyên không cô ta có thân phận gì, tuổi tác bao nhiêu? Làm sao có thể ngây thơ đến mức sắp ngu xuẩn luôn thế này. Một người xuyên không bình thường cũng không thể thốt ra lời như thế được.
Chẳng lẽ thiếu tình yêu cha mẹ từ nhỏ? Hay sinh ra đã thiếu thông minh? Chứ sao tính gì kì vậy? Chả nhẽ cô ta tự thấy mình nói câu nào thì người khác phải nghe theo sao?
Cũng mắc cười ghê.
Hứa Nặc nhìn nữ chính nằm trên nền tuyết, trong lòng ngoài châm biếm ra thì không còn cảm giác gì khác. Nhưng dù không thích nữ chính đi nữa thì cô cũng không thể để cô ta nằm ở đây cả đêm, lỡ xảy ra chuyện sẽ gây rắc rối cho cả đội.
“Anh Tiểu Ngang, chúng ta kêu người khiêng cô ta vào nhé, cô ta nằm đây mà xảy ra chuyện gì thì phiền phức lắm.”
Hàn Ngang thấy Hứa Nặc không bị ảnh hưởng bởi lời nói của Tô Tô, tự nhiên không biết mình nên vui hay buồn. Anh vừa không muốn Hứa Nặc xa lánh mình vì mấy câu nói của Tô Tô, lại vừa muốn Hứa Nặc nghe thế sẽ thông suốt ra gì đó, chứ không phải cái gì cũng không xảy ra như bây giờ.
Anh khẽ gật đầu: “Được, anh đi gọi người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play