Năm nay ăn tết, người trong nhà quây quần đông đủ, Đồng Tử Viễn dẫn theo vợ con trở về, nhà Hứa Ái Quốc có năm người cũng ở đó, cộng thêm Tống Úc Hòa, cả ba thế hệ tụ tập vô cùng sôi nổi. Tay Đường Tuyết cầm muôi, Lý Dao cùng Tống Úc Hòa là trợ thủ, mấy người Hứa Nặc giúp chạy việc lặt vặt, người một nhà đồng lòng chung sức làm một bàn đồ ăn lớn, ăn xong bữa cơm lại đón giao thừa, lát sau còn ra ngoài chúc tết, toàn bộ đại đội rộn ràng vô cùng.
“Tiểu Thạch Đầu ngủ rồi, ngày mai lại dẫn thằng bé đi chúc tết.” Tống Úc Hòa nhìn bọn Hứa Thừa: “Mấy đứa đi trước, Tiểu Ngang và Tráng Tráng đang đợi, ngày mai để vợ chồng bác cả mấy đứa mang Tiểu Thạch Đầu đi.”
Đây là lúc để mọi người nhận mặt nhau, tuy rằng khi kết hôn có trở về rồi, thời gian qua còn chưa lâu, hơn nữa trước đây cũng không tính là việc lớn nên không mời quá nhiều người, chắc là không ít kẻ vẫn chưa biết Đồng Tử Viễn cưới được cô vợ trẻ là cô nào đâu. Nhưng mà thực ra bác ấy mang lại cho Hứa Nặc cảm giác rất tốt, vợ bác cả trở về đa phần là mặc quân trang và quân y, cộng với khí chất so với phụ nữ trong đội rất khác biệt nên có thể dễ dàng nhận ra.
Dù sao cũng chưa phải chính thức, nên để Đồng Tử Viễn dẫn Lý Dao chính thức đi gặp mọi người mới được. Mặc dù Đồng Tử Viễn không phải là người của đại đội Thanh Miêu, nhưng bao nhiêu năm như vậy, người trong đội đã sớm thừa nhận sự tồn tại của ông ấy, cũng cảm thấy ông là người sinh ra từ đại đội Thanh Miêu, đối xử với ông như với những người bằng tuổi trong đội.
“Vậy được, bọn cháu đi trước, đến lúc đó để Tiểu Thạch Đầu và vợ chồng bác cả cùng đi.” Hứa Thừa gật đầu đáp ứng, nhìn Hứa Nặc đã ăn mặc chỉnh tề còn bị Đường Ngôn lôi kéo quần áo, lúc này mới dẫn cả lũ tới chỗ hai anh em Hàn Ngang và Hàn Thần tụ tập.
Hai anh em nhà họ Hàn tới nhà họ Hứa trước, sau khi chúc tết Tống Úc Hòa và mọi người, cả đám Hứa Nặc lại kéo nhau đến nhà họ Hàn một lần nữa, hai nhà đã đi một lượt thì mấy người họ mới bắt đầu đi những gia đình khác trong đội.
Hứa Nặc không ngờ tới, sau khi đi ngang qua chỗ thanh niên trí thức, cô sẽ bị nữ chính cản lại. Nhìn cô ta rõ ràng vì lạnh cóng mà run lẩy bẩy mà còn cứng rắn muốn ngăn cô lại, nữ chính có việc muốn nói với cô, trong chốc lát cô hơi bội phục cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT