Hứa Nặc đang nghĩ, bỗng cảm thấy trên mặt đau đau, cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Lý Dao chọc chọc vào mặt mình: “Bác gái, sao vậy?”
Nhìn mặt Hứa Nặc bị mình chọc chọc thành vài vết hồng hồng, Lý Dao thầm mắng mình một câu mình không biết nặng nhẹ. Ý định ban đầu của bà ấy là muốn thân thiết với người cháu gái bảo bối Hứa Nặc này, không nói chồng mình, còn có mẹ chồng đều rất thích Hứa Nặc, ngay cả chính bà ấy cũng không thể không thích Hứa Nặc. Bà ấy nghĩ nếu thân thiết với Hứa Nặc, còn có thể vui vẻ nói với Hứa Nặc rằng tương lai bà có thể sinh con gái. Nhưng bà lại quên mất mỗi ngày mình đều huấn luyện với cường độ lớn, làn da của Hứa Nặc mềm mại, chọc nhẹ một cái liền chọc ra một dấu đỏ.
Lý Dao áy náy, nữ đại đội trưởng luôn luôn sảng khoái lúc này mặt đỏ bừng, bà ấy vội vàng xin lỗi Hứa Nặc: “Nặc Nặc, thật xin lỗi, bác không chú ý tay mình to, lại chọc mặt cháu đến đỏ.”
"Không sao đâu bác." Hứa Nặc xua tay: “Không đau chút nào.”
Thật ra là rất đau, làn da của cô rất mềm mại, lại bởi vì có dị năng hệ mộc lúc nào cũng nuôi dưỡng, cho nên sức khỏe tốt, môi hồng răng trắng, làn da mềm mại kia cũng giống như có thể bóp ra nước. Bất ngờ không kịp đề phòng bị Lý Dao chọc một chút, cho dù Hứa Nặc không soi gương cũng biết lúc này mặt cô nhất định là đỏ lên. Nhưng không phải vấn đề lớn, sau một lúc sẽ lại bình thường thôi. Hơn nữa cô nhìn bộ dáng áy náy này của Lý Dao, trong chốc lát cũng có chút dở khóc dở cười.
Ai lại nghĩ đến làn da của một cô gái nông thôn lại mềm mại yếu ớt như đứa bé mới sinh vậy chứ.
“Bình thường cháu không ra ngoài, không phơi nắng, cũng không làm việc dưới ruộng, cho nên làn da hơi trắng với mềm một chút, chạm vào sẽ có dấu đỏ, không phải do bác làm đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play