Hứa Nặc nghĩ một lát rồi đem xấp tiền mà cha cô vừa đưa đưa lại cho ông: “Cha, số tiền này cha cầm đi, con có tiền rồi. Bây giờ cha đưa con nhiều tiền như vậy con cũng không thể tiêu hết, cha cầm lấy mà mua cái này cái kia”.
“Không cần đâu, cha có tiền mà.” Hứa Ái Quốc vô cùng hào phóng. Sao ông có thể lấy tiền của con gái mình, cho dù đó là tiền mà Hứa Nặc lên núi đào được củ nhân sâm để đổi lấy thì cũng là thành quả lao động của cô. Tuy rằng nơi này của bọn họ dựa vào dãy núi Tiểu Hưng An, nhưng tìm được nhân sâm tốt cũng không dễ dàng gì.
Trang viên đã giải tỏa nhân sâm trung cấp và nhân sâm cao cấp, Hứa Nặc không biết rốt cuộc cha mình đang nghĩ cái gì, cô dứt khoát nhét tiền vào túi Hứa Ái Quốc: “Cha, nếu cha không nhận, sau này con có nhân sâm sẽ không nhờ cha giúp con đổi nữa.”
“Việc này…” Hứa Ái Quốc do dự một lúc, cuối cùng ông vẫn nhận tiền nhưng không quên dặn đi dặn lại nếu Hứa Nặc tìm được nhân sâm nhất định phải đưa cho ông, để ông xử lí chứ không thể lén lút mang ra chợ đen bán, ông không yên tâm.
“Con biết rồi mà cha, con tìm được nhất định sẽ giao cho cha.” Hứa Nặc cũng biết cha cô vào Nam ra Bắc rất thích hợp với những thứ này. Trên thực tế, hiện tại trang viên của cô không chỉ có nhân sâm mà còn có linh chi, tuyết liên, hà thủ ô, đông trùng hạ thảo, hải mã, tổ yến, chỉ là ngoại trừ nhân sâm và linh chi, những thứ khác mà lấy ra thì không hợp.
Có một ngọn núi chứa đầy báu vật mà không có cách nào mang ra sử dụng được, đây đúng là…
Ôi, thực ra thì cô cũng thấy số mình may ghê. Người khác đến ngón tay vàng còn chả có, còn bàn tay vàng của cô lại lớn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT