Tống Úc Hòa cũng trêu ghẹo cô: “Không phải lần trước cha cháu mua váy đỏ về cho cháu à, bây giờ cháu mặc váy đỏ kia khẳng định đẹp, cũng không biết có thể mặc vừa hay không.”
Hứa Nặc phồng má, tức giận.
“Không sao, trong nhà còn có vải màu đỏ, chờ hai ngày nữa bà làm cho cháu hai bộ quần áo mới, chờ lên cấp ba chúng ta có thể mặc.” Tống Úc Hòa lại nói.
“Không cần may, vẫn còn mặc được.” Lúc này là thời điểm vóc dáng các cô cao hơn, may quần áo mới rất nhanh sẽ không mặc vừa nhà các cô lại không có con gái, nhà Hứa Hồng Trang đều là hai em trai, quần áo của cô không ai có thể mặc tiếp.
Cho dù nhà Hứa Kiến Quốc có mấy “em” Hứa Nặc cũng không muốn lấy quần áo của mình cho bọn họ, hơn nữa đã cắt đứt quan hệ, không cần tiếp tục qua lại. Tuy Hứa Đới Đệ và Hứa Cầu Đệ của nhà Hứa Ái Quốc rất đáng thương, cũng không phải người gian ác gì, nhưng liên quan đến nhà bọn họ, Hứa Nặc không muốn nhà mình thêm phiền toái.
“Nặc Nặc đã là con gái lớn, có nhiều quần áo có là gì.” Tống Lam Thư nhìn mặt trắng nõn mềm mại của Hứa Nặc, càng nhìn càng thích: “Không phải cha cháu cũng nói, con gái phải nuôi trong sự giàu có.”
Nuôi trong giàu có nhìn quen đồ tốt, mắt mới không để ý thứ thiển cận, tương lai sẽ không bị một người tùy tiện lấy cái gì đó tốt là có thể bắt cóc người đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT