Đều là thanh niên có học vấn, sao bọn cô lại không biết phải học hỏi Văn Lan. Bây giờ người ta và Hứa Trường Hà ân ái thắm thiết, sinh đứa con trai, hai vợ chồng đều làm ở xưởng làm giấy, mọi ngày trôi qua vui vẻ. Đó không phải do bọn họ tự cố gắng giành lấy hay sao?
Hứa Nặc cảm thấy chỉ cần chừng nào núi non sông quê không bị hủy bỏ thì đại đội của cô năm nào cũng sẽ phải đối mặt với chuyện này mà thôi. Không còn cách nào khác, cô cũng chỉ muốn có một tương lai tươi sáng.
Cũng không biết đến lúc cô đến xưởng làm giấy làm, chờ đến lúc tốt nghiệp thì không biết đám thanh niên trí thức thấy cô có khó chịu không nữa. Phải biết là ngay cả nữ chính nguyên tác cũng muốn xuống nông thôn để đến đại đội của bọn cô đó. Cũng không biết trong đội có ai vì hào quang của nữ chính mà mở cửa sau cho cô ấy không. Lỡ như các đội viên bị hào quang nữ chính điều khiển tâm trí thì cô có nên ngăn cản không?
Số phận của cô khó khăn lắm mới cứu vớt được từ trong cốt truyện, không thể bỏ mặc nó được.
Hôm đi thi, bên ngoài trời mới tờ mờ sáng, Tống Úc Hoà đã đẩy cửa phòng Hứa Nặc, giục cô nhanh dậy, dọn dẹp một chút để còn ra ăn sáng rồi tới trường.
Hứa Nặc mơ màng mở mắt ra, với tay lấy cái đồng hồ, cố gắng nhìn giờ.
Hứa Nặc: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT