Ngay sau đó đám Hứa Nặc tìm thấy một cây hạt dẻ dưới sự dẫn dắt của Kẹo Sữa, tất nhiên không phải là cây mà bọn họ đã hái cùng những đứa trẻ khác trước đó. Cái cây do nhóm trẻ con phát hiện, đã không nằm trong dự tính của bọn họ, bọn Hứa Nặc cũng không muốn cùng mấy đứa trẻ kia tranh đoạt, dù sao dựa vào năng lực của bọn họ có đi sâu vào núi cũng an toàn, bọn họ vẫn có thể tìm được không ít cây hạt dẻ, cũng không kém hơn một hai cây này.
Dù điều kiện sống của những người trong đội bây giờ khá hơn nhưng ai cũng nghèo, trong tay có tiền rồi cũng rất ít gia đình như nhà họ Hứa, nhà họ Hàn chịu mua sắm cho bọn trẻ muốn ăn gì thì ăn cái đó, muốn mặc gì thì mặc cái đó. Con nhà giàu đến mấy cũng chỉ được ăn mấy cái kẹo trong những dịp lễ hội, nếu là những cô gái không được gia đình coi trọng, có khi cả năm cũng không được ăn một miếng kẹo, mấy món ăn dân dã trên núi đã là món ăn vặt hiếm hoi với bọn chúng.
Họ không keo kiệt chia sẻ một số cây họ tìm thấy trên núi với lũ trẻ, nhưng những cây ở sâu trong núi thì thôi bỏ đi, lỡ xảy ra chuyện gì đó, ai cũng không gánh được trách nhiệm này.
“Cây hạt dẻ này có rất nhiều hạt dẻ quá.” Hứa Thừa nhìn một lớp hạt dẻ rơi trên mặt đất thành hình tròn, hai mắt sáng lên. Cậu bé vẫn nhớ hương vị của những hạt dẻ mà họ mang về cho vào chiếc bánh hạt dẻ sau khi mẹ cậu làm, hạt dẻ rang cũng rất thơm.
“Khà khà, đều là của chúng ta.” Đường Ngôn cười cười, kéo Hàn Thần đi nhặt hạt dẻ.
Hàn Ngang vội vàng xách hai đứa đi: “Quả hạt dẻ này có gai, chích vào rất đau, hai đứa cẩn thận.”
Đối mặt với người anh trai không thích cười này, Đường Ngôn và Hàn Thần đều rất căng thẳng, lúc này hai người đều gật đầu, biết rồi sẽ cẩn thận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT