Hứa Nặc kìm lại lời nói trên môi, chỉ cười nói: “Vợ cháu đâu?”
“Vẫn ở chỗ thanh niên tri thức, lát nữa cháu mới qua đón người.” Nhà anh ta cách chỗ thanh niên tri thức rất gần, đi bộ chừng năm phút đồng hồ, cho nên không cần phải đi đón dâu chi cho sớm. Nghĩ đến Văn Lan thì người da mặt dày thô ráp như Hứa Trường Hà không khỏi gãi gãi đầu, trên mặt ửng hồng: “Cô, cô muốn đi gặp Văn Lan à?”
“Không đi, ở nhà cháu đợi đi, cô dẫn theo Ngôn Ngôn.”
Đường Ngôn đứng dưới chân cô nghe thấy chị gái gọi tên mình, cậu bé ngẩng đầu nhìn Hứa Trường Hà cười cười, đôi mắt to xinh đẹp cong thành vầng trăng. Cậu bé phun từ rõ ràng vang đội, âm thanh hơi thở còn mang mùi sữa nói: “Cháu trai cả.”
Hứa Nặc, Hứa Thừa, Hàn Ngang: “...”
Hứa Trường Hà: “...”
Anh ta gọi chú Hứa Thừa và cô Hứa Nặc lưu loát như vậy là vì anh ta thực sự phục hai người họ. Ngày thường anh ta chưa bắt đầu làm việc thì cũng thích chạy lung tung, anh ta thường gặp được mấy người Hứa Nặc ở trên núi, nhìn thấy mấy đứa nhóc chạy tán loạn trên núi, mỗi lần đều có thể bắt được gà rừng với thỏ, có thể lén lút giấu nướng ăn, anh ta cảm thấy ba người họ không phải là người bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play