Vì vải đỏ và vải xanh ngọc đều không dễ mua, cả các hợp tác xã cung ứng hay các cửa hàng bách hóa đều thường xuyên hết hàng.
Nhưng Hứa Nặc không thể chịu nổi cái kiểu ăn mặc này, cũng may bà cô không phối đồ cho cô như thế, không là cô trầm cảm mất.
“Vương Miểu Miểu, em nói trước đi.”
Cô gái nhỏ tên Vương Miểu Miểu đứng dậy, ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng tự tin.
“Tên tớ là Vương Miểu Miểu, năm nay 8 tuổi. Ông tớ là đội trưởng lữ đoàn nhà họ Vương, còn cha tớ là nhân viên bán hàng của một hợp tác xã cung ứng. Sau này mấy cậu có cần giúp đỡ thì cứ nói với tớ, tớ bảo kê cho mấy cậu.”
Hàn Viễn Phương: “...”
Thất sách rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play