Sau khi phân hạt dẻ xong, ngay ngày hôm đó Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư đem hạt dẻ về nhà cha mẹ, rồi đem lên huyện, phần còn thừa lại là cho năm đứa nhỏ trong nhà.
Hứa Nặc nhìn Đường Ngôn đang nắm tay trái của mình, rồi lại nhìn Hàn Thần đang nắm tay phải mình, cảm thấy hơi kì lạ.
Có vẻ như bọn trẻ con đặc biệt yêu thích cô.
“Chị ơi, muốn ăn kẹo.” Đường Ngôn nắm tay Hứa Nặc, đầu nhỏ ngẩng cao, đôi mắt to tròn xinh đẹp tràn đầy kích động. Nhóc còn thích ăn hơn Hứa Thừa, luôn ỷ vào việc mình còn nhỏ mà lừa kẹo từ Hứa Thừa để ăn, cũng may Hứa Nặc chống lại được áp lực từ cục nhỏ dễ thương này, nếu không Hứa Thừa ngày nào cũng bị nhóc lừa sạch kẹo cho coi.
Hứa Nặc đứng im đó nhìn nhóc.
Đường Ngôn chớp chớp đôi mắt to: “Chị ơi chị?”
“Mấy đứa sáng nay đã ăn rồi mà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play