Đại Bạch chính là chính con ngỗng của nhà họ, các loài gia cầm trong làng là một bá chủ, trừ Đại Hắc, Đại Bạch to lớn của họ và những con chó trong đội, những con chó khác đều phải đi đường vòng rất xa.
“Con ngoan.” Đường Tuyết lại sờ đầu Hứa Thừa, gọi cậu bé lên giường ngồi. Chờ Hứa Thừa leo lên giường Đường Tuyết vòng tay qua ôm cậu bé.
“Cha và mẹ thường xuyên ở bên ngoài, về sau trong nhà chỉ có con còn có bà nội con, em gái, em trai con ở nhà, Tiểu Thừa có sợ không?”
“Không sợ.” Hứa Thừa lắc đầu, cậu bé nắm tay lại: “Mẹ, con rất khỏe. Con có thể bảo vệ bà nội, em gái, và em trai của con.”
Chuyện để Đường Ngôn ở nhà đã được quyết định từ lâu, sau khi Đường Tuyết ở cữ xong sẽ phải đi làm không thể mang theo con, chỉ có thể để con ở nhà. Nhà họ đã cùng Tống Lam Thư bàn xong rồi, đến lúc đó thì để cho Đường Ngôn uống sữa của Tống Lam Thư. Tuy rằng khi Tống Lam Thư sinh chịu rất nhiều đau đớn, nhưng vì bổ sung tốt nên sữa đặc biệt đầy đủ, nuôi thêm một đứa Đường Ngôn cũng không có vấn đề gì. Đối với việc để Đường Ngôn uống sữa bột vào buổi tối, đây không phải là vấn đề gì lớn.
Lúc trước Hứa Thừa và Hứa Nặc cũng là như vậy thôi, có điều hai anh em họ thì uống sữa bột nhiều hơn, dù gì thì hai đứa cũng là anh em sinh đôi, đi uống cả sữa của người ta cũng không no.
“Mẹ, vậy sau này em trai sẽ ở nhà sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT