Vào buổi chiều hôm đó, Hứa Ái Quốc mang về hai chú chó to lớn, hai chú chó đó vừa cao vừa hùng tráng, ít nhất cũng phải nặng hai mươi đến ba mươi cân, nhìn có vẻ rất dữ tợn. Hai chú chó được Hứa Ái Quốc dắt về, người đi đường nhìn thấy đều không khỏi lui về phía sau vài bước, chưa kể đến những con gà mà Hứa Ái Quốc vác trên vai, đều bị hai chú chó này doạ sợ hãi mà giả chết.
Tống Úc Hòa cũng choáng váng khi nhìn thấy hai chú chó, bà đang muốn hỏi thử xem hai chú chó dữ tợn như vậy có làm dọa sợ cháu trai cháu gái của bà không, lời còn chưa kịp nói đã thấy cháu trai cháu gái chạy đến vừa chơi với hai chú chó vừa nói “chú chó to quá”. Bà sợ đến mức dựng cả tóc gáy, kết quả nhìn thấy cháu gái sờ đầu chú chó, rồi trở mình ngồi lên lưng của chú chó, chú chó còn lại thè chiếc lưỡi hồng liếm vào mặt đứa cháu trai.
Cũng khá là hiền lành.
“Mẹ, hai con chó này rất hiền lành, nhìn trông có vẻ vừa dữ vừa đáng sợ, nhưng tính tình thì tốt lắm.” Hứa Ái Quốc mỉm cười bảo Tống Úc Hòa sờ hai chú chó, cũng để hai chú chó làm quen mùi của Tống Úc Hòa.
Tống Úc Hòa thật sự chạm vào nó, hai chú chó nghiêng đầu để cho bà sờ, làm cho Tống Úc Hòa cảm thấy rất lạ lùng: “Hai con chó này con tìm ở đâu ra vậy, cái đầu to như vậy tính tình cũng rất tốt?”
Chó này lớn hơn nhiều so với những con chó trong đội nuôi để trông kho lương thực.
“Nhưng chúng nó như thế này có thể trông nhà không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play