Rất nhanh chóng Hứa Nặc đã phát hiện ra, chỉ bị đánh thôi là không đủ để thể hiện sự tức giận của bà.
Bây giờ cô và anh trai đều bị cấm ra ngoài một mình, thời gian mỗi ngày ra cửa 'hóng gió' chính là đi ngắt cỏ phấn hương cùng với bà. Khi bà ra ngoài thì sẽ dẫn theo cô với anh trai cùng đi, khi bà về nhà thì dẫn theo cô với anh trai cùng nhau về nhà. Cô và anh trai có thể không cần làm việc, nhưng cũng không thể chạy ra ngoài phạm vị tầm ngắm của bà.
Đối với Hàn Ngang cũng thế, nơi xa nhất mà cậu đi hàng ngày, là đi cùng với Tống Úc Hòa ngắt cỏ phấn hương.
Rõ ràng sự việc lần này đã khiến cho người lớn hai bên đều hoảng sợ.
Hôm nay ba đứa nhỏ đều đi theo Tống Úc Hòa ra ngoài ngắt cỏ phấn hương, kết quả có một cậu nhóc vội vàng chạy tới tìm người. Cậu bé nhìn Hàn Ngang thì ánh mắt sáng lên, vội vàng la lớn: “Hàn Ngang, cha của cậu đã trở lại, mẹ cậu bảo cậu mau về nhà.”
Hàn Ngang đang ngồi xổm trên mặt đất đào rau dại “soạt” cái đứng lên, nhấc chân chạy hướng về nhà. Chạy được vài bước thì dừng lại, quay đầu nhìn Hứa Nặc và Hứa Thừa cũng đang đứng lên, lại nói với Tống Úc Hòa: “Bà Tống, cháu về nhà trước.”
“Đi đi đi đi, chạy chậm một chút đừng để ngã.” Bởi vì nơi này gần nhà, có thể nhìn thấy vị trí trong nhà, Tống Úc Hòa cũng không có đưa Hàn Ngang trở về, chỉ cần ở chỗ này nhìn cậu về đến nhà là được. Hơn nữa cậu mới vừa trải qua chuyện bị lừa lên núi, hẳn là cũng không chạy lung tung theo người khác, cha cậu còn đang đợi ở nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT