Hứa Nặc không dám bại lộ chính mình, không dám trực tiếp nói với bà rằng cái này là mì ăn liền, mà cô nói với bà rằng nếu có mì trắng thì có thể làm nó trước rồi trụng với nước sôi là có thể ăn. Lúc đó bà cô nói có thể làm mì xào, Hứa Nặc nói là làm mì xào sao? Cô cảm thấy chần chín trước có phải sẽ tốt hơn không.
Những lời này dường như đã thức tỉnh bà ấy, bà đã thảo luận nó với Hứa Nặc với tinh thần phấn chấn. May mắn thay, bao năm qua Hứa Nặc đã để lại ấn tượng cho gia đình là tuy không biết làm nhưng cô rất biết ăn, nếu không bà cô sẽ thực sự nghi ngờ cô.
“Bà ơi, làm chút rau om và trứng kho cho bác, để bác ăn trên đường.” Hứa Nặc ngồi bên cạnh Tống Úc Hòa bấm ngón tay tính toán.
“Kho chút thịt, còn có trứng gà, cháu thấy bác hình như còn thích ăn tim và mề gà, có cần làm một ít không ạ?”
Tống Úc Hòa còn chưa nói phải làm thịt kho trứng kho đâu, thấy cháu gái đã chuẩn bị các món ăn kho sắp xếp xong xuôi, bà không nhịn được cười một tiếng: “Vậy thì giết một con gà, sau đó ướp chân, cánh, đùi, còn có thịt bò mà lần trước cha cháu mang về thì cũng làm cho bác của cháu một ít thịt bò khô.”
Bà nghĩ như vậy, nhận ra rằng đồ mà bà muốn cho con trai cả mang đi thì có khá nhiều thứ. Tạm thời không phải bận tâm đến đồ cho con trai cả mang đi ăn trên đường nữa, đều phải cảm ơn ý kiến của cháu gái, nếu không con trai cả sẽ phải ăn bánh bao hấp trên đường.
Tống Úc Hoà bận trăm công nghìn việc đưa tay sờ đầu Hứa Nặc: “Cháu ngoan của bà thật thông minh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play