Khi Tôn Duệ Tường vừa rời sân, Bùi Cảnh liền cười, vỗ vỗ vai hắn:
“Nhóc con, không tồi đâu, lần này thể hiện rất vững vàng đấy.”
Bình thường trên sân băng, cậu luôn hùng hùng hổ hổ, vì thiếu bình tĩnh mà thường xuyên bị các huấn luyện viên nhắc nhở. Đây là lần đầu tiên, Tôn Duệ Tường được người ta khen ngợi vì sự điềm tĩnh của mình.
“Ha ha, cũng không có gì đâu… Tất cả đều nhờ đại ca của em dạy cả.”
Tôn Duệ Tường gãi đầu, cười ngô nghê.
Bùi Cảnh thấy điệu bộ cậu ngây ngô cười như thế, cũng đoán được cái gọi là “đại ca” trong miệng cậu chính là Tô Lương. Anh bật cười, trêu chọc:
“Ngày nào cũng đại ca đại ca, người ngoài không biết còn tưởng đội tuyển quốc gia tụi mình toàn dựa quan hệ cá nhân để cất nhắc nhau. Mà nói chứ, Tiểu Lương có gì mà em nghe lời dữ vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play