Thêm nữa, dù cho đối phương không làm được, Tiêu Vọng cảm thấy đó cũng là chuyện thường tình của con người.
Anh đã thấy quá nhiều, cũng nghe kể quá nhiều về những trường hợp khác nhau nên khi nhận ra ý đồ của Tạ Hoài, anh mới có tâm trạng phức tạp như vậy, anh vừa sợ phải chứng kiến Chu Trác Phỉ khuất phục, lại vừa chán nản vì bản thân bất lực.
Bản tính con người vốn dĩ không chịu nổi thử thách, những kẻ tự xưng coi tiền bạc như cặn bã, cũng có thể chỉ là vì chưa gặp phải tình huống tương tự mà thôi.
“Ừm... Em cũng thấy vậy.”
Nếu là bình thường, Chu Trác Phỉ sẽ khiêm tốn một chút, nhưng lần này ngay cả cô cũng cảm thấy mình rất lợi hại.
"Em nghĩ em nên cảm ơn thầy dạy đạo đức của mình, nhờ thầy mà em giữ vững được ranh giới của bản thân. Nhưng cũng có thể là do Tạ Hoài quá đáng ghét, nên số tiền này em không muốn kiếm." Chu Trác Phỉ nửa đùa nửa thật nói.
Lúc đó, so với khao khát tiền bạc, sự chán ghét cô dành cho Tạ Hoài còn mạnh hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT