Edit Ngọc Trúc
Tuy rằng không rõ thành trì bảo bọn họ làm máng gỗ với máng đá là để làm gì, nhưng mọi người đều hiểu rất rõ, các chiến sĩ trong thôn phải mất thêm nhiều ngày nữa mới có thể trở về.
Tượng Du nói: “Mọi người đều nghe rồi chứ, đừng sốt ruột, quân đội thắng trận lớn, rồi sẽ nhanh chóng quay lại thôi.”
Tộc trưởng Chúc Mã chỉ chỉ tay ra ngoài xe đẩy, cười nói: “Chúng tôi cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn gặp các chiến sĩ trong thôn ra ngoài đánh giặc, nếu có thể đưa chút đồ cho họ cũng tốt.”
Lang Cẩm xua tay: “Đừng nói chiến sĩ trong thôn các ngươi, ngay cả thú nhân trong thành cũng chưa về nhà đâu, toàn bộ chiến sĩ hiện tại đều ở trong doanh trại.”
“Các ngươi thấy đám thú nhân mà quân đội mang về rồi đấy, nhiều người như vậy cần xử lý, bên Binh Tư và Hộ Tư bận cả đêm rồi, còn chưa xong đâu, các ngươi đến giờ này cũng chẳng ai có thời gian lo cho các ngươi.”
Mùa đông đi lại chẳng dễ dàng gì, thấy vài người mặt mày buồn bã, Tượng Du an ủi: “Đừng nghĩ linh tinh, để ta nói rõ luôn, các chiến sĩ ở lại doanh trại là chuyện tốt, mấy món đồ các ngươi mang cũng không cần đưa vào, họ cái gì cũng có, ăn uống đầy đủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT