Edit Ngọc Trúc
Nghĩ đi nghĩ lại, tức giận mà nói: “Vị trí của hắn thật sự rất tốt, tuy rằng là hợp với ngươi, nhưng phía trước vách đá lại không có quá nhiều tảng đá che đậy.”
Cho nên mới nói, Lang Trạch, giác thú nhân này, thật sự không đáng tin cậy. Dù bọn họ muốn ở cùng một chỗ, cũng không thể nào tự mình chiếm một vị trí tốt, rồi lại đưa vị trí đầy khó khăn cho á thú nhân.
Kỳ Bạch càng nghe, đôi mắt càng sáng rực, bởi vì hắn đã sớm di chuyển quanh khu vực đó. Vừa nghe Dương La miêu tả, hắn liền biết Lang Trạch đã chọn chỗ nào, chẳng phải là ngay sát bên hắn sao!
Thật tốt quá, không ngờ bọn họ lại vô tình trở thành hàng xóm như thế.
Hoàn toàn không nhận ra ý tốt mà Dương La dành cho mình, Kỳ Bạch để lộ một nụ cười rạng rỡ, lộ ra chiếc răng trắng nhỏ: “Tư tế gia gia, ta thật sự đã để mắt đến chỗ này từ lâu rồi, ta nhất định phải ở đây. Về sau ngài sẽ biết, nơi này thật sự vô cùng tốt.”
Nói xong, hắn nhanh chóng kéo tay Dương La, ý bảo ông nhìn xem phía sau vẫn còn vài người đang chờ. Một bên, hắn hướng về phía Hầu Nham hô lớn: “Tộc trưởng gia gia, ta đã chọn xong rồi, chính là vị trí ta vừa chỉ đó. Mọi người mau tiếp tục giúp những người khác chọn đi.”
Từ lúc trở về bộ lạc sau chuyến đi Trư Nha, tuy rằng Hầu Nham có thêm vài phần uy nghiêm so với trước, nhưng phần lớn thời gian vẫn là dáng vẻ trung hậu như trước. Nhìn thấy Dương La không tiếp tục phản đối, ông liền vui vẻ đón những người tiếp theo tiến lên.
Thử Lâm thấy Kỳ Bạch trở về, vội hỏi: “Ngươi chọn chỗ nào? Sắp tới lượt ta rồi, chúng ta làm hàng xóm đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT