Edit Ngọc Trúc
Linh Tháp thấy Kỳ Bạch và Lang Trạch nhận ra giá trị của món canh, khi bắt gặp ánh mắt tò mò của Kỳ Bạch thì liền giải thích thêm một câu: “Đây là lời chúc phúc mà Thần Thú ban cho tộc Thánh Linh. Uống món canh tế lễ này, các ngươi sẽ không bị khí độc ở Mãng Hoang ăn mòn.”
Kỳ Bạch không ngờ món canh này lại còn có tác dụng phụ trợ như thế, hắn hỏi: “Khói độc ở đầm lầy cũng có thể ngăn được sao?”
Linh Tháp chậm rãi nói: “Ta không biết, ta cũng không định đi thử.”
Chẳng khác nào bảo là: hiệu quả không rõ, đừng trông mong gì.
Kỳ Bạch nghĩ bụng, món canh này đúng là không phải cho không, cuối cùng vẫn là để hắn và Lang Trạch đi rừng Sương Mù làm việc cho Thánh Linh nhất tộc.
Nói cho cùng, vu sư Thánh Linh và tộc trưởng kia cũng chẳng đáng tin gì. Rừng Sương Mù có độc, vậy mà lại không nói sớm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play