Edit Ngọc Trúc
Thỏ Nha lại bứt thêm vài đoạn lê thảo, chia ra nhét vào miệng mấy ấu tể.
Hai á thú nhân trưởng thành, Thử Lâm và Điêu Lan, đứng bên cạnh nhìn động tác của Thỏ Nha, lúc này đều im lặng đưa tay che miệng.
Ngay sau đó, cả khuôn mặt Kỳ Bạch nhăn lại. Nhưng hắn không nỡ phun ra—hôm qua hắn đã chẳng ăn no, bây giờ còn phải thu thập thức ăn trên núi với cái bụng đói. Cuối cùng cũng tìm được thứ có thể ăn, dù loại cỏ này chua chát đến mức khó chịu, hắn vẫn cố gắng nuốt xuống.
Quả nhiên, ngay sau đó, bên cạnh liền vang lên tiếng mấy ấu tể bĩu môi nhổ nước bọt.
Thử Lâm bật cười ha hả.
Thỏ Nha cũng cười theo: "Lê thảo là một loại thức ăn rất quý giá. Dù ăn sống rất khổ, nhưng khi nấu với nước, vị đắng sẽ nhạt đi. Nếu bị thương chảy máu, còn có thể nhai một ít lê thảo rồi đắp lên vết thương để cầm máu. Ở đây có cả một mảng lê thảo, chúng ta mau thu thập mang về thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT