Edit Ngọc Trúc
“Không biết nữa, ai ya, nhìn kìa, là cái người giác thú nhân đứng một bên kia kìa.”
“A, là cái tên chỉ biết ăn cơm không chịu làm việc đó hả, ta còn chưa từng thấy mặt hắn bao giờ đâu.”
Hầu Túc nghe mọi người bàn tán về hắn, ban đầu còn hơi đắc ý một chút, nhưng càng nghe thì mặt hắn càng đen lại. Cái gì mà “chỉ ăn cơm không làm việc”? Công việc hắn làm quan trọng như vậy mà, thử hỏi có ai trong số bọn họ làm ra được cái nỏ xe như hắn chưa? Vậy mà ai nấy đều nói linh tinh.
Hắn lập tức đi chậm lại, cố ý lớn tiếng nói: “Nỏ xe của ta rất lợi hại đấy, các ngươi nhất định phải tìm một chỗ rộng rãi mà thử, không thì nếu bắn trúng người thì sẽ rắc rối to đấy.”
Kỳ Bạch cũng đang nghĩ tới điều này. Dựa theo đánh giá của hắn, tầm bắn của nỏ xe chắc không quá năm trăm mét. Nhưng khoảng cách không phải yếu tố duy nhất cần cân nhắc độ chính xác mới là quan trọng nhất.
Bộ lạc đông người qua lại, lại có nhiều nhà cửa, hơn nữa bây giờ là buổi tối, nếu bắn sai lệch thì hậu quả rất khó lường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT