"Y thật sự gửi tới rồi… Ta tin y, y cũng không phụ lòng ta.”
Ánh trăng như nước, rơi đầy sân nhỏ. Tần Hạ duỗi tay tiếp nhận phong thư, Đại Phúc cũng thò cổ lại gần, cái mũi nhỏ phập phồng liên tục, rõ ràng rất tò mò, như thể cũng muốn nhìn xem trong thư có gì kỳ lạ.
Tần Hạ để nó ngửi thử, khẽ nhéo nhẹ mép thư, phát hiện bên trong có vẻ dày tay, không giống chỉ là một tờ giấy đơn lẻ.
Hắn nhất thời nhớ tới lúc trước khi rời đi, Ngu Cửu Khuyết từng nhắc rằng sẽ gửi thư về. Khi ấy còn nói, lần tới viết thư sẽ viết dài thêm chút, không giống trước đây mỗi lần gửi thư mà tiếc chữ như tiếc vàng.
Xem ra lời hứa ấy, lần này đã được thực hiện.
Tần Hạ khẽ cong môi, khóe mắt lộ ý cười nhàn nhạt, chỉ là một phong thư, vậy mà cảm giác say trong người cũng bay biến mất. Vốn còn định lát nữa nấu chút canh giải rượu, giờ thì thôi, không cần nữa.
Thậm chí vì tâm tình nhẹ nhõm, hắn còn quay đầu hỏi Đinh Bằng đang đứng hầu sau lưng: “Buổi tối ăn gì chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT