Sau khi mua lại xưởng rượu, Tần Hạ cùng Bành Chinh tạm thời ở lại huyện Xuân Đài.
Tối hôm ấy, hắn mời Bành Chinh và Đào Khoa ăn một bữa cơm tại tửu lầu, ba người vừa ăn vừa trò chuyện, nghe hai người kia nói rất nhiều về chuyện ủ rượu. Về phương diện này, hắn chỉ là người ngoài nghề, còn họ mới thật sự là kẻ am hiểu.
Đợi đến cuối bữa, Tần Hạ cố ý nhờ Đào Khoa giúp mình lo liệu việc ở xưởng rượu địa phương.
“Ta không thể thường xuyên lui tới được. Mỗi chuyến đi qua đi lại đều mất ít nhất một ngày. Việc vặt thì nhiều, mà bên quán ăn không thể hoàn toàn bỏ mặc.”
Bành Chinh thấy chủ ý này không tệ, liền cùng hắn thuyết phục lão bạn nhận lời.
“Tần chưởng quầy muốn ủ rượu hẳn là có điểm riêng biệt. Đến khi đó, quán rượu nhà ngươi cũng có thể giúp tiêu thụ.”
Sinh ý quán rượu nhà Đào Khoa vốn chỉ tạm đủ sống, không mong có món tiền lớn nào. Hơn nữa cửa hàng hiện giờ là do nhà vợ chu cấp làm của hồi môn, nên hắn vẫn luôn không dám ngẩng đầu trước mặt nhà bên vợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT