Đời trước, vào đêm giao thừa, Tần Hạ luôn ăn sủi cảo nhân đậu xanh ở quê nhà.
Dù không ai có thể giải thích rõ ràng về nguồn gốc phong tục này, nhưng khi lục lại ký ức của nguyên chủ, hắn phát hiện ở Tề Nam huyện cũng có tập quán tương tự. Thế nên, Tần Hạ thuận theo đó mà chọn làm nhân sủi cảo với ba loại nguyên liệu chính: hẹ, trứng gà, mộc nhĩ. Ngoài ra, hắn còn đi dạo qua mấy cửa hàng để mua thêm một ít tôm khô loại tốt, tất cả đều được băm nhuyễn, trộn với muối rồi trộn đều lên. Sau đó, hắn múc một ít đưa cho Ngu Cửu Khuyết nếm thử.
Nhận được câu trả lời “Có thể”, Tần Hạ mới yên tâm đặt phần nhân qua một bên rồi bắt đầu cán bột làm vỏ sủi cảo.
Ở khoản này, tốc độ của Ngu Cửu Khuyết kém xa Tần Hạ.
Chày cán bột trong tay Tần Hạ chẳng khác nào có mắt, chỉ ba lượt lăn là đã tạo ra một lớp vỏ mỏng đều. Nhưng đến khi Ngu Cửu Khuyết làm, y loay hoay hồi lâu mới có được một miếng, tốc độ chậm hơn Tần Hạ mấy lần.
Tuy không khéo trong việc cán bột, nhưng bù lại, y lại gói sủi cảo khá gọn gàng.
Y đặt chiếc sủi cảo mình vừa làm xong cạnh của Tần Hạ: một bên thì xẹp lép, chật vật đứng không vững, bên còn lại thì tròn trĩnh đầy đặn như viên ngọc. Dù hình dáng hơi xấu một chút, nhưng chỉ cần ăn được là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT