Ông chủ Phương định nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Lục Chiết nhìn ông, hỏi: “Chú Phương, chú định nói gì với cháu à?”
“Không có gì.” Ông Phương vội vàng lắc đầu, uống một ngụm cà phê, cố giữ bình tĩnh rồi khen một câu: “Cà phê này cũng ngon đấy, bảo sao con bé Từ lại thích quán này.”
Ông nhìn Lục Chiết, nói tiếp: “Nếu rảnh, cháu cũng có thể thử một ly. Thôi, chú đi làm việc đây.”
Ông Phương cảm thấy mình đã cố gắng hết sức. Dù suy đoán của ông có đúng hay không, ít nhất cũng khiến Lục Chiết cảnh giác hơn.
Quán ngày càng đông khách, phần lớn là vì Quý Trì. Một chàng trai đẹp thì ai mà không thích? Nhất là khi cậu ấy cao ráo, khí chất lạnh lùng, thậm chí còn đẹp trai hơn cả diễn viên.
Tô Từ vừa quan sát nhân viên vừa để ý hàng người xếp trước quầy. Hầu hết đều là những cô gái trẻ đáng yêu. Khi thấy Quý Trì, mặt ai nấy cũng đỏ bừng, giọng nói trở nên dịu dàng hơn hẳn. Không ai trông giống kiểu sẽ làm tổn thương cậu ấy cả.
Nhìn đồng hồ, Tô Từ bắt đầu thấy chán, định đứng dậy rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT