Bầu trời dần sáng lên, mặt trời bắt đầu ló rạng từ phía chân trời.
Có được kẹo bông gòn trong tay, Tô Từ chẳng buồn quan tâm đến Lý Trầm Ngư. Dù sao, chứng cứ mà cô có thể cung cấp cũng đã đủ. Việc xử lý Lý Hiểu Lị thế nào là chuyện của Lý Trầm Ngư, không liên quan gì đến cô.
Lý Trầm Ngư định gọi điện báo cảnh sát. Lý Hiểu Lị hoảng loạn, không ngờ sự việc lại diễn biến đến mức này.
Lý Hiểu Lị vốn nghĩ mình thông minh, nhưng thực tế lại quá ngây thơ. Kế hoạch của cô ta gần như đã thành công, không ngờ giữa chừng lại xuất hiện một kẻ phá đám, khiến tất cả sụp đổ.
Chỉ thiếu một chút nữa thôi…
"Tiểu Ngư, xin cậu đừng báo cảnh sát!" Lý Hiểu Lị quỳ xuống trước mặt Lý Trầm Ngư, giọng đầy cầu khẩn. "Cậu biết mẹ mình đang bệnh nặng mà... Nếu mình bị bắt, sẽ không còn ai chăm sóc bà ấy nữa..."
Đỉnh núi lởm chởm đầy đá vụn. Khi quỳ xuống, đầu gối Lý Hiểu Lị đè lên mấy viên đá nhỏ, đau đớn đến rơi nước mắt – lần này không còn là giả vờ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play