Tô Từ không thích nhất chính là nghe lời. Lục Chiết bảo cô đừng dụ hoặc anh, cô càng muốn đối nghịch ý tứ của Lục Chiết.
Cô kéo màn hình đến gần mình, thịnh thế mỹ nhan căn bản không sợ bị phóng đại, môi đỏ cô cong cong, cười cùng Lục Chiết, nói: "Không lừa anh. Lần sau nếu em bị bệnh, cho anh sờ tai thỏ của em, xem như là quà sinh nhật tặng cho anh."
Tô Từ tự luyến thật sự. Cô cảm thấy lễ vật như vậy quả thực chính là vô giá.
Dù sao đi nữa, những người khác về cơ bản không thể nhìn thấy đôi tai thỏ của cô, chứ đừng nói đến việc chạm vào chúng.
Lục Chiết khẽ rũ mi mắt xuống, khóe môi nhếch lên, bật ra một tiếng cười trầm thấp.
Tô Từ hiếm khi thấy Lục Chiết cười, lại càng ít khi nghe thấy tiếng cười của anh. Cô không khỏi tò mò, khẽ nghiêng đầu hỏi: "Anh cười cái gì vậy?"
Thiếu niên khẽ ngước mắt lên, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn thiếu nữ qua màn hình. Môi mỏng hơi cong, anh chậm rãi nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT