May mắn là Rắn Đất Vàng đã nói "chơi từ từ", cộng thêm lúc đó Lê Tẫn ở rất gần Romo, nên ngoài vết thương do bị chai thủy tinh đập vào đầu lúc ban đầu, những vết thương còn lại trên người Úc Phi đều chỉ là xây xước ngoài da.
Lau sạch vết máu, mặt anh chàng cảnh sát cũng không đến nỗi bị hủy hoại. Lê Tẫn ngồi trên ghế sofa hút thuốc, nhìn vị bác sĩ Lý đang băng bó vết thương trên đầu cho Úc Phi. Lúc này thì anh ngoan ngoãn, không động đậy. Tuy nhiên, vẻ mặt khó chịu cùng với băng trên đầu khiến anh trông giống một cậu nhóc mới đánh nhau xong, chẳng giống cảnh sát chút nào!
"Ngài Lê, vết thương đã xử lý xong. Tôi đã lấy hết mảnh thủy tinh ra rồi. Không có gì đáng ngại. Có điều nếu cậu ấy bị đau đầu, buồn nôn hoặc nôn mửa thì nhớ đưa cậu ấy đến bệnh viện."
Lê Tẫn gật đầu: "Cảm ơn, A Dương, tiễn bác sĩ Lý giùm tôi."
Trong phòng khách chỉ còn lại Lê Tẫn và Úc Phi. Hắn dập tắt điếu thuốc, lấy chai dầu xoa bóp trong hộp thuốc, đi đến trước mặt Úc Phi.
Đổ một ít dầu xoa bóp ra tay, Lê Tẫn nói: "Cởi áo ra."
Úc Phi nhìn vẻ mặt không cho phép từ chối của Lê Tẫn liền thấy bực mình, định mở miệng từ chối thì thấy hắn đang nhìn mình cười, nhướng mày hỏi: "Sếp à, cậu sợ tôi thế sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play