Đêm trước khi nhập cung.
Tần Lăng và Tứ Nguyệt ngồi uống trà trong đình Lan Húc.
Sân viện sâu thẳm, gió thổi qua mang theo hơi lạnh, Tần Lăng khép lại áo choàng trên người, nói: “Sau ngày mai, Tứ cô nương sẽ đi đâu?”
“Tạm thời vẫn chưa nghĩ ra.” Tứ Nguyệt đặt chén trà trong tay xuống, mỉm cười: “Có lẽ sẽ đi Giang Nam nhìn ngắm một chút.”
Nghe vậy, Tần Lăng cúi đầu, từ trong tay áo lấy ra mấy tờ ngân phiếu, đặt vào tay nàng ấy.
Tứ Nguyệt nhìn rõ, vội vàng từ chối: “Tần cô nương cho ta đã đủ nhiều rồi, số bạc này ta nhận thấy hổ thẹn, không thể lấy thêm.”
“Tứ cô nương đối với ta vừa là thầy, vừa là bạn, sao lại nói hổ thẹn? Ngày mai từ biệt, đời này khó gặp lại. Nếu ngươi xem ta là tri kỷ, thì hãy nhận lấy đi.” Tần Lăng tươi cười rạng rỡ, lại bổ sung: “Bạc tuy có chút tục, nhưng lại là thứ thực dụng nhất, đúng không?”
Sống mũi Tứ Nguyệt bỗng đau xót.
Năm nay nàng hai mươi tuổi, tổng cộng đã bị bán bốn lần, nhưng những nam nhân lưu luyến trên người nàng lại không chỉ dừng ở con số đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play