Anh thấy Vân Diệc Thần thích ăn đồ bản thân mình nấu, theo bản năng cho rằng tâm trạng hiện tại của anh ấy không tồi nên cảm thấy đây là cơ hội tốt để thể hiện thiện chí.
Vân Sở Mạn buồn bực nhìn về phía anh ấy, không hiểu vì sao đột nhiên anh ấy nói sang chuyện công việc.
Vân Quyển, Vân Thư cũng cảm thấy kỳ lạ nhưng bọn nhóc cũng không để ý.
Hai đứa trẻ dụi dụi đôi mắt, nhịn không được ngáp một cái, mềm mại nói: "Mẹ ơi, buồn ngủ quá đi..."
Vân Sở Mạn nghe vậy quay đầu, nhìn thấy bọn nhỏ nửa nhắm mắt ngồi trên ghế nằm, thân hình nhỏ bé ngã trái ngã phải.
Cô nhanh tay đỡ lấy bọn trẻ, dịu dàng hỏi: "Tiểu Quyển, Tiểu Thư khoan hẵng ngủ, gió thổi sẽ bị cảm lạnh, mẹ mang hai con về phòng ngủ trước nhé."
Hai đứa nhóc nghe vậy thì ngoan ngoãn gật gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play