Vân Sở Mạn dở khóc dở cười nói, chẳng lẽ đây là hai trận đấu dục vọng lớn nhất của nhân loại ư? Chỉ là ở hai đứa nhóc này, ăn có khả năng quan trọng hơn với ngủ một tí xíu.
Vân Quyển, Vân Thư còn cảm thấy chưa đủ, vươn ngón tay ra: "Móc ngoéo tay."
Vân Sở Mạn không có cách nào, chỉ có thể cùng bọn trẻ ngoắc tay đóng dấu.
Cố Tễ Cảnh đứng cách đó không xa lẳng lặng nhìn bọn họ, trong ánh mắt tràn đầy ý cười.
Chờ bọn họ ầm ĩ xong rồi, anh ấy mới mở miệng nói: "Tiểu Quyển, Tiểu Thư, lại đây xem xem các cháu có gì muốn ăn không nào?"
Hai đứa trẻ nghe vậy thì thu hồi ngón út, chạy về phía anh ấy bằng đôi chân nhỏ ngắn.
Vân Quyển mong đợi hỏi anh ấy: "Cố tiên sinh, có cánh gà không ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT