Cố Tễ Cảnh mím môi, khó khăn gọi một tiếng: "Vân nữ sĩ..."
Anh ấy vừa mở miệng làm Vân Sở Mạn giật mình, giọng anh ấy khàn đặc còn pha lẫn tiếng nức nở.
Cô nhìn một lớn hai nhỏ ở bên giường mắt đẫm lệ, trong lòng hoảng hốt, vội vàng ngồi dậy nói: "Tiểu Quyển, Tiểu Thư, Cố tiên sinh, mọi người đừng khóc, mẹ thực sự không sao mà."
Cô nói rồi giơ cánh tay lên, khoe cơ bắp: "Nếu không tin, bây giờ mẹ sẽ làm ngay một bài thể dục phát thanh cho mọi người xem nhé!"
Vân Quyển lấy tay áo lau mặt, nghiêm mặt nhỏ nói: "Mẹ, mẹ vừa mới tỉnh, không được vận động mạnh đâu."
Vân Thư vừa thút thít vừa dùng bàn tay nhỏ vỗ lên chân cô, an ủi: "Bọn con tin mà, tin hết rồi, mẹ phải chú ý nghỉ ngơi nhé."
Cố Tễ Cảnh nhanh chóng dùng tay lau nước mắt nơi khóe mắt, đứng lên nói: "Vân nữ sĩ đừng vội động đậy, tôi đi tìm bác sĩ đến khám cho cô."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play