Trần Chấp khẽ "rên" một tiếng, cảm giác vết thương trên vai bị xé rách càng nghiêm trọng hơn. Hắn không hiểu răng Ôn Lan Tự thế nào mà lại sắc đến vậy, cắn còn đau hơn cả hắn.
Rõ ràng bề ngoài trông rất ngay ngắn mà.
Nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất. Quan trọng nhất là—
Trần Chấp nhíu mày, cảm nhận mái tóc bạc của Ôn Lan Tự cọ qua cổ mình, ngưa ngứa tê tê. Hắn lập tức túm tóc đối phương, kéo về phía trước để tạo chút khoảng cách.
“Đệt, ngươi cắn nhầm chỗ rồi!” Trần Chấp nghiến răng nói.
Hắn cắn vào vai vì không với tới cổ, nhưng Ôn Lan Tự thì sao? Dễ cảm kỳ khiến đầu óc hắn mụ mị luôn rồi à? Hắn đã nói rõ ràng là cắn cổ, thế mà đối phương lại đi cắn lên vai.
Thấy Ôn Lan Tự vẫn ngơ ngác như cũ, Trần Chấp đanh giọng, từng chữ bật ra từ hàm răng siết chặt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT