Chuẩn bị xong toàn bộ, còn lại mười lăm phút nữa phải đi học, Lưu Tinh Trì và Lục Hạo Đình phải về bộ đội tiện đường đưa Cố Vân Tịch đến trường, Giang Minh Hàn có chuyện nên đi trước rồi.
“Hai ngày nay ở trường thế nào?” Lục Hạo Đình hỏi.
Lưu Tinh Trì ở phía trước lái xe, Lục Hạo Đình và Cố vân Tịch ngồi phía sau, nhìn thiếu nữ ngọt ngào mềm nhũn trước mặt, hắn không nhịn được muốn ôm cô vào lòng.
Cố Vân Tịch dựa vào hắn nói: “Cũng được a!”
“Đúng rồi, anh Hạo Đình, mấy năm nữa anh đều phải ở đây sao?”
Lục Hạo Đình ngừng một lát: “Em muốn hỏi gì?”
“Em muốn biết mấy năm nữa, quân đội có điều anh đi đâu không? Nếu bị điều đi thì điều đi nơi nào? Anh có biết không?”
Lục Hạo Đình nhướn lông mày: “Em hỏi cái này làm gì?”
“Sang năm em lên đại học rồi!” Cố Vân Tịch trợn mắt.
Lục Hạo Đình nháy mắt biết ý của cô, trong lòng một mảnh ngọt ngào, không kiềm được khóe mắt chân mày đều là ý cười vui sướng!
“Em muốn đến thành phố anh công tác sao?”
“Đúng a! Nếu không thì rất khó có thể gặp nhau, dù sao thành tích em cũng tốt, có thể chọn đại học tùy thích, anh đi đâu em sẽ theo đến chỗ đó, cũng rất tốt!”
Lục Hạo Đình nghe lời này xong cả người như bị ngâm vào hũ mật, trong lòng nóng như lửa đốt, bàn tay xoa xoa đầu cô dịu dàng nói: “Không phải phá kế hoạch của mình, em muốn thi vào trường đại học nào anh sẽ đi đến đó với em!”
Cố Vân Tịch: “...”
Anh muốn đi nơi nào thì quân đội sẽ điều đi nơi đó sao?
Sao lại ngang ngược như vậy!
Cố Vân Tịch cười: “Anh có khả năng điều đi Đế đô không? Đến lúc đó em thi vào nơi đó?”
Kiếp trước, Lục Hạo Đình được điều đi Đế đô, cũng không biết là bị điều đi bình thường hay bởi vì cô đi Đế đô học đại học nên hắn đi theo?
Tất nhiên là có thể đến Đế đô, Lục Hạo Đình lại xoa xoa đầu cô, tóc dài mềm mại có cảm giác đặc biệt tốt: “Có thể, sau này anh sẽ điều đến Đế đô.”
Giang Châu Đế Cảnh cách Giang Châu Nhất Trung không xa, đi xe mấy phút là đã đến cổng trường học.
Lúc này là thời gian học sinh tập trung ở cửa trường học náo nhiệt nhất, rất nhiều học sinh đến trường vào thời gian này.
Chiếc xe Jeep quân đội cao lớn ngang ngược dừng ở cửa trường học, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người hướng về chiếc xe sang không biết từ đâu tới.
“Mọe nó! Xe này sang quá a!”
“hi hi! Đây mới là xe đàn ông nên lái!”
“Ngao ngao ngao! Xe nhà ai vậy? Trước đây không thấy xuất hiện ở trường a?”
“Nhìn xem ai xuống xe!”
Mọi người đang cảm khái, thì thấy Cố Vân Tịch mở cửa xem đằng sau bước xuống.
“Em đi đây! Anh nhớ ăn đồ ăn nha!”
“Anh biết rồi! Nhanh đi học đi!”
Nhìn bóng Cố Vân Tịch vào trường, Lục Hạo Đình trong xe nhìn theo một lúc lâu mới nói: “Đi thôi!”
Lưu Tinh Trì cười nói: “Đại ca! Chị dâu thay đổi thật rồi!”
Lục Hạo Đình trầm mặc một hồi mới nói: “Trải qua một số chuyện nên nghĩ thông suốt rồi!”
Lục Hạo Đình cúi đầu, nhớ đến dáng vẻ trước kia của Cố Vân Tịch rồi lại nhớ đến dáng vẻ bây giờ của cô! Thật ra thì trước đây mặc dù Cố Vân Tịch không vui vẻ nhưng Lục Hạo Đình biết đó mới là dáng vẻ tự nhiên của Cố Vân Tịch.
Bây giờ cô tỏa sáng, tự tin, rất vui vẻ lại khiến cho hắn có chút hoảng hốt!
Hắn luôn cảm thấy trong lòng Vân Tịch đang cất giấu bí mật, thật ra thì hắn không hy vọng Vân Tịch không gánh vác quá nhiều áp lực.
Nếu như lớn lên phải như vậy, có lúc hắn lại muốn Cố Vân Tịch cố chấp như trước kia vậy! Một Vân Tịch hiểu chuyện như vậy khiến hắn đau lòng!
Bên kia, Cố Vân Tịch vừa xuống xe, mọi người thấy cô từ trên xe bước xuống, toàn bộ hiện trường yên lặng!
Nghĩ đến rất nhiều khả năng, lại không nghĩ đến người đó là Cố Vân Tịch!
Cố Vân Tịch không để ý những ánh mắt bát quái xung quanh và bước thẳng vào sân trường.
Cuộc sống ở trường học ngày ngày đều giống nhau như vậy, nhất là cuộc sống lớp mười hai. Gần tới kỳ thi cao đẳng đại học, tất cả mọi người đều cố gắng trừ hai người đặc biệt!
Một người là Cố Vân Tịch, một người là Diệp Cẩn!
Diệp cẩn không hổ là truyền kỳ của Giang Châu Nhất Trung!
Bởi vì bất kể cuộc thi quan trọng nào, đều không thấy hắn khẩn trương chút nào.
Tan học buổi tối, Cố Vân Tịch trở về ký túc xá.
Lên lớp cả một ngày, tinh thần mọi người cũng không tốt, trở về liền đi bay hoặc là ngồi một bên nghỉ ngơi, tinh thần của Cố vân tịch không tệ, vừa về liền vào phòng vệ sinh tắm.
Bình thường đều là Cố Vân Tịch tắm đầu tiên, mọi người cũng không cảm thấy lạ. Nước từ vòi hoa sen chảy trên người, đặc biệt thoải mái.
Thân thể cô hình như có chút thay đổi.
Cô cúi đầu nhìn cẩn thận mình, cảm giác ngực trổ mã hơn, vết sẹo trên da cũng mờ đi không ít, mấy cái sẹo ban đầu cũng đã không còn!
Khi còn bé cô thường xuyên bị ông ngoại đánh chửi cho nên trên người có không ít vất thương, nhưng bây giờ nhìn lại thấy đã phai nhạt đi rất nhiều. Xem ra không bao lâu nữa, tất cả sẽ toàn bộ biến mất!
Cố Vân Tịch vui mừng!
Là con gái ai không thích đẹp, trên người có sẹo sẽ rất khổ sở.
Cố Vân Tịch nghĩ một chút, chắc hẳn là tác dụng của những rau cải trái cây trong không gian!
Có hệ thống y học, cô vẫn luôn tìm kiếm tài liệu về loại độc cô trúng kiếp trước, nên không có chú ý đến những thay đổi trên cơ thể mình.
Kiếp trước, để loại trừ những vết sẹo này khiến cô tốn không ít công phu, cuối cùng cũng chỉ có thể làm mở đi chứ không thể loại bỏ hoàn toàn.
Kiếp này ngoại lệ duy nhất chính là rất đúng lúc!
Bỗng nhiên cô có một ý nghĩ, cô đã ăn chút trái cây rau cải từ không gian mà đã như này, nếu cô trực tiếp uống nước suối trong không gian thì sẽ thế nào nhỉ?
Lúc trước không nghĩ đến uống trực tiếp mà chỉ đặt đồ ăn vào trong đó thôi!
Để phòng tránh chuyện ngoài ý muốn phát sinh, cô quyết định trở về Giang Châu Đế Cảnh rồi thử!
Sau khi tắm mặc quần áo ngủ đi ra, Cố Vân Tịch thoa mỹ phẩm dưỡng da lên người.
Nhìn da thịt cả người như ngọc, Tưởng Hân Lôi không ngừng hâm mộ.
“Vân Tịch, cậu bảo dưỡng như thế nào vậy? Da đẹp như vậy?” Cô vừa nói vừa đứng dậy đi tới bên cạnh Cố Vân Tịch, thuận tay sờ hai cái.
Dây áo ngủ mỏng manh để lộ bả vai và cánh tay ra ngoài, Tưởng Hân Lôi sờ một cái lộ ra nụ cười của một tên háo sắc: “Ha ha ha! Cảm giác sờ rất tốt a!”
Tưởng Hân Lôi nhìn mỹ phẩm dưỡng da bên cạnh, cầm lên nhìn một chút: “Da cậu đẹp như vậy là dùng loại mỹ phẩm này sao? Da tớ có thể dùng nó hay không?”
Vừa nhìn nhãn hiệu mỹ phẩm dưỡng da rồi lại nhìn da mình một chút.
Bình thường cô thích trang điểm một chút rồi mới đi ra ngoài, cho dù có dùng bao nhiêu kem chống nắng, sắc tố da so với Cố Vân Tịch vẫn đen đi một độ sắc tố!
Hơn nữa còn rất khô!
Nhìn lại một chút, Tưởng Hân Lôi liền trợn mắt há mồm không nhìn được mà hô: “Trời đất ơi! Vân Tịch, đây là loại mỹ phẩm cao cấp, giá một bộ tận mấy vạn đó?”
Tiếng hét kinh hãi trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mấy nữ sinh khác trong phòng ký túc xá.