Giang Minh Hàn cảm giác vô cùng bi phẫn, tương lai tràn đầy bóng tối!
Vì sợ bị đánh, hắn phải chịu khuất phục sao?
Tại sao đại ca nhà hắn có thể trọng sắc khinh bạn chứ?
Nhưng trải qua khoảng thời gian này, hắn không thể không thừa nhận sự thật tàn nhẫn này!
Đại ca nhà hắn chính là một người trọng sắc khinh bạn!
ô ô ô muốn khóc!
Hình tượng idol của hắn cứ sụp đổ như vậy!
Nhìn Tứ ca nhà mình đáng thương như vậy, Lưu Tinh Trì có chút không đành lòng, nhấc chân đá Giang Minh Hàn, an ủi hắn một chút: “Ai! Tứ ca, thật ra vị chị dâu này của chúng ta còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của chúng ta! Chúng ta ôm bắp đùi của cô ấy cũng không mất mặt a!”
Giang Minh Hàn liếc Lưu Tinh Trì một cái không nói.
Lưu Tinh Trì tiếp tục nói: “Em nói thật đó, anh có thấy vừa nãy không? Chị dâu cho Lâm Thâm mười triệu a! Vừa ra tay là đã mười triệu, tiền đó tuyệt đối không phải của đại ca.”
“Không phải của đại ca thì có thể là ai? Cô ta chỉ dựa vào đại ca nuôi.”
Lưu Tinh Trì khinh bỉ nhìn Giang Minh Hàn một cái: “Bình thường anh thông minh như thế, làm sao vừa nhắc đến chuyện của đại ca với Cố Vân Tịch lại ngu ngốc như thế chứ?”
“Cố Vân Tịch có thể lấy ra nhiều tiền như vậy, dĩ nhiên là muốn áp chế Lâm Thâm, em còn thấy được đại ca cũng bất ngờ một chút, cho nên tiền này khẳng định chắc chắn không phải đại ca cho.”
“Dĩ nhiên cũng không có khả năng cô ấy tích góp được lúc đại ca cho cô ấy, bởi vì em cảm thấy mấy năm này số tiền đại ca cho cô ấy cộng lại cũng không tới mười triệu!”
Giang Minh Hàn cau mày: “Cậu có ý gì?”
Lưu Tinh Trì sờ cằm suy đoán y như cô nan đang phá án: “Mấy năm nay, mặc dù đại ca cưng chiều Cố Vân Tịch vô pháp vô thiên, thứ gì tốt cũng mua cho cô ấy, cũng không hạn chế cô ấy tiêu tiền nhưng quần áo, trang sức, mỹ phẩm, đều là đại ca tự tay mua cho cô ấy”
“Bình thường cho cô ấy tiền sinh hoạt không ít nhưng tuyệt đối không thể nhiều đến mười triệu được, cho nên số tiền kia hẳn là cô ấy tự kiếm được.”
Giang Minh Hàn trong nháy mắt hét: “Tự kiếm được? Cô ta làm sao kiếm được? Một cô gái mới mười mấy tuổi, còn đang đi học, cô ta có thể kiếm nhiều tiền như vậy sao?”
Giang Minh Hàn tức không kiềm được: “Giỏi cho một Cố Vân Tịch, nhất định đã ở bên ngoài dùng thủ đoạn gì không đứng đắn, không được, anh phải đi nói cho đại ca!”
Giang Minh Hàn vừa nói vừa vội vàng nhảy xuống giường đi tìm Lục Hạo Đình.
Lại bị Lưu Tinh Trì kéo một cái ngã xuống giường, còn bị Lưu Tinh Trì đạp một cước: “Anh nói bậy bạ gì đó?”
“Anh không nói bậy? Cô ta chỉ là một cô gái…”
“Ngay cả đại ca cô ấy cũng coi thường, cô ấy sẽ đi làm loại chuyện đó sao?”
Giang Minh Hàn bị nghẹn một cái!
Lưu Tinh Trì nhìn Giang Minh Hàn, ánh mắt lúc này có chút tức giận: “Tứ ca, em thấy anh đi theo Nhị ca lăn lộn lâu quá, thấy phụ nữ xinh đẹp liền cảm thấy người ta sẽ dùng thủ đoạn để đi đường tắt. Trên thế giới này, phụ nữ tốt còn nhiều lắm, đừng nhìn một hai người phụ nữ như vậy liền xem thường tất cả phụ nữ trên toàn thế giới có được hay không?
Giang Minh Hàn ở cạnh Đường Lạc tương đối gần, Đường Lạc là tổng tài của công ty giải trí, tuổi trẻ, đẹp trai, nhiều tiền, vô số nữ minh tinh muốn có quan hệ với Đường Lạc, phụ nữ đối với Đường Lạc có thể nói là không đếm xuể.
Trong lòng Giang Minh Hàn và Đường Lạc đều coi thường những người phụ nữ kia.
Lưu Tinh Trì liếc Giang Minh Hàn một cái, nói: “Cố Vân Tịch tâm cao khí ngạo, nếu cô ấy muốn đi đường tắt thì trực tiếp đi theo đại ca là có thể giải quyết toàn bộ rồi, những đàn ông bên ngoài kia có ai có thể so với đại ca?”
Giang Minh Hàn không còn lời nào chống đỡ!
Lưu Tinh Trì hừ lạnh một tiếng: “Tứ ca, Nhị ca đã lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy rồi, đổi phụ nữ đến nỗi em còn cảm thấy anh ấy nhìn phụ nữ khắp thế giới, có đổi bao nhiêu người đi nữa cũng không khác gì sản phẩm đúc từ một khuôn.”
“Đây chẳng qua chỉ là số ít, em nói cho anh biết đừng tường phụ nữ khắp thiên hạ ai cũng giống nhau! anh xem thường phụ nữ như vậy, có ngày thua trên tay phụ nữ.”
Giang Minh Hàn cau lông mày nghe Lưu Tinh Trì mắng, hắn cảm giác được đầu óc tốt lên, thanh tỉnh không ít.
Thấy hắn nghe lọt tai, Lưu Tinh Trì bĩu môi: “Thái độ của anh như thế chẳng trách đại ca đánh anh, nếu em có thích cô gái nào, anh đối với cô ấy như vậy, em cũng đánh anh!”
Giang Minh Hàn: “...”
Hắn chọc ai sao?
Làm gì mà ai cũng muốn đánh hắn thế?
Lưu Tinh Trì không nói nhiều: “Được rồi, anh mau về đi nghỉ đi! Em đọc sách một lúc rồi cũng ngủ!”
Giang Minh Hàn nhìn đồng hồ: “Đã muộn thế này rồi, cậu có đọc sách?”
“Thói quen mỗi tối, chỉ cần không mệt không mở mắt nổi thì em sẽ đọc sách một lúc, những năm nay đi theo đại ca đã thành thói quen!”
Đại ca chính là một bác học đa tài, chưa từng lơ là học tập, cuộc sống có kỷ luật, nhiều năm đi theo bên cạnh đại ca học hỏi, hắn cũng học được không ít.
Giang Minh Hàn mím môi, đầu óc có chút loạn, đứng dậy đi về phòng!
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Lưu Tinh Trì lắc đầu một cái thở dài!
Xem thường cái nọ, xem thường cái kia, nói trắng ra chính là tính khí của công tử ca thôi!
Anh là con nhà giàu đẹp trai, anh thích người ta thì con gái người ta nhất định phải thích anh sao?
Trong mấy anh em bọn họ nhưng Lưu Tinh Trì thấy rất rõ, Giang Minh Hàn và Đường Lạc không ưa Cố Vân Tịch nguyên nhân cũng bởi vì Cố Vân Tịch xuất thân thấp kém.
Nếu như Cố Vân Tịch là một thiên kim tiểu thư, cô vừa xinh đẹp, thành tích lại cao như vậy, nếu như cô không thích Lục Hạo Đình, những người này cũng không phản ứng mãnh liệt như vậy, còn cảm thấy cô không biết điều!
Đoán chừng cảm thấy bọn họ rất vô duyên hoặc nghĩ cách giúp đại ca theo đuổi Cố Vân Tịch!
Khóe miệng Lưu Tinh Trì câu lên một nụ cười, có chút châm chọc!
Phòng ngủ chính bên kia, Lục Hạo Đình và Cố vân Tịch tắm xong, liền lên giường nghỉ ngơi!
Tâm tình hôm nay của Lục Hạo Đình cực tốt, lúc ngủ ôm Cố Vân Tịch mà khóe miệng vẫn giữ nụ cười.
Ôm cô gái nhỏ mềm nhũn thơm ngát vào trong ngực cực kỳ thoải mái!
Cố Vân Tịch tựa vào ngực Lục Hạo Đình nghe tiếng tim đập của hắn cảm thấy vô cùng chân thật!
Có được hạnh phúc không dễ dàng, cô nhất định phải bảo vệ thật tốt!
Cho nên người đàn bà kiếp trước giết cô và Lục hạo Đình nhất định phải diệt trừ!
Nhớ tới người đàn bà kia có gương mặt mấy phần giống cô, Cố Vân Tịch cảm thấy chán ghét!
Cô vào giới giải trí là vì hào quang, hưởng thụ cảm giác làm minh tinh sao?
Là vì trả thù An gia sao?
A! Nực cười!
Kiếp trước cô đúng thật là vì những cái này!
Kiếp trước, bởi vì từ nhỏ đã cô độc cho nen cô đặc biệt thích đứng giữa ánh đèn sân khấu, thích được mọi người ngước nhìn, ái mộ, theo đuổi. Bởi vì chỉ có như vậy cô mới có cảm giác tồn tại.
An gia làm nghề giải trí, An Vân Tuyết chính là ở trong đó cho nên vì nóng lòng muốn báo thù, một lòng muốn chứng minh bản thân mình nên cô không chút do dự nào vào giới giải trí.
Mục đích chính là giẫm An gia dưới chân!
Mà đời này, An gia gì đó? An Vân Tuyết gì đó? Tất cả chỉ là cái cớ, chỉ là thuận tiện!
Mục đích lớn nhất chính là dụ người phụ nữ kia ra ngoài.
Không giết được người phụ nữ kia, một giây cô cũng không yên lòng được!
Kiếp trước, sau mấy năm cô nổi tiếng, người phụ nữ kia trong lúc vô tình thấy ảnh của cô trên điện thoại mới tìm tới cô.
Cho nên kiếp này, cô muốn lộ mặt cho toàn thế giới biết!
Chờ kẻ thù tìm đến tận cửa!
Ôm cơ thể ấm áp của người bên cạnh, Cố Vân Tịch chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Lục Hạo Đình, đời này em nhất định bảo vệ anh thật tốt!