Lâm Thâm? 

Tổng thanh tra quản lý nghệ sĩ?

Chức danh này khiến ba người không khỏi nhíu mày.

"Em muốn vào giới giải trí?" Lục Hạo Đình hỏi.

“Đúng vậy, mấy năm nay giới truyền thông trong nước rất phát triển, vừa vặn em có hứng thú với phương diện này cho nên muốn thử xem chút, coi như sau giờ học làm thêm! Dù sao trước mắt em đã nắm chắc việc học sẽ không chịu ảnh hưởng!”

Lục Hạo Đình nhíu mày thật lâu, trong lòng hắn không muốn Vân Tịch bắt đầu làm việc sớm như vậy, nhất là giới giải trí, nơi đó rất phức tạp.

Bất quá trước đây hắn có nói với Vân Tịch, ngoài học ra còn có thể làm việc khác, bây giờ khó khăn lắm mới có việc cô cảm thấy hứng thú, hắn phản đối thì không tốt lắm!

Kệ đi!

Cô muốn làm gì thì làm cái đó, dù sao cũng có hắn che chở bảo vệ rồi, tóm lại sẽ không để cô chịu tủi thân.

“Bắt đầu em muốn làm gì? Quay quảng cáo hay là quay phim? Phim truyền hình hay điện ảnh? Hay là anh tìm cho em một vài huấn luyện viên cho em học một chút?”

Nghe ngữ khí này thì hiển nhiên là đã có dự tính trước, cho cô tài nguyên, cho cô sự bảo vệ!

Cố Vân Tịch chứ kịp nói gì, Giang Minh Hàn bên kia mặt đầy tức giận hiển nhiên là tức giận không nhẹ đã lên tiếng trước!

“Đại ca, cô ta như vậy là làm loạn, tuổi nhỏ như vậy thì đến trường đi học đi còn đòi lăn lộn trong giới giải trí cái gì? Giới giải trí là nơi tốt xấu lẫn lộn mà cô lại đâm đầu vào? Tuổi nhỏ mà lòng hư vinh cũng lớn thật?”

“Tôi nói cho cô biết, Cố Vân Tịch, cô cho là làm minh tinh trông vẻ ngoài đẹp đẽ gọn gàng như vậy sao? Có phải cô cho rằng chỉ dựa vào vẻ ngoài xinh đẹp ở trước ống kính là có thể nổi tiếng hay không?

“Thật là vọng tưởng hão huyền!”

“Cô nên thành thật đến trường học cho thật giỏi đi, tương lai có trình độ học vấn cao thì giá trị con người cô mới có thể nâng cao lên một chút, nếu không đến cuối cùng cũng không có cái gì trong tay!”

“Làm gì không làm đi làm một con hát, thật không biết đúng sai!”

Sắc mặt Cố Vân Tịch trong nháy mắt lạnh xuống.

Hừ lạnh một tiếng: “Con hát? Nghe khẩu khí này của anh xem ra rất xem thường con hát a! Vị nhị ca kia của anh không phải là lão đại nổi tiếng đang lăn lộn trong giới giải trí hay sao? Không phải anh cũng rất tôn trọng anh ấy hay sao?”

“Một bên anh xem thường người trong giới giải trí nhưng một bên anh lại dùng họ để kiếm tiền, Giang Minh Hàn, anh đang giả bộ thanh cao cái gì?”

“Cô…!” Giang Minh Hàn nhất thời bị Cố Vân Tịch phản lại đến không nói lên lời. 

Bọn họ đều là con em cán bộ cấp cao, từ khi ra đời đã là người trong gia tộc danh môn cấp cao, đối với người trong giới giải trí tự nhiên có chút xem thường. 

Nhưng đúng là Nhị ca Đường Lạc của hắn đang trong giới giải trí!

Đường Lạc là Tổng giám đốc của giá trí Thịnh Thế đế đô, giải trí Thịnh Thế là công ty cao cấp trong giới giải trí, Thiên Vương dưới trướng công ty này vô số, Nhị ca Đường Lạc lại là hoa hoa công tử nổi danh, thường xuyên tạo Scandal với nữ minh tinh.

Trong giới giải trí, danh tiếng còn cao hơn đại minh tinh!

Giang Minh Hàn bị nói cho không thể phản kháng, nhưng hắn vẫn không hy vọng Cố Vân Tịch vào giới giải trí.  

Dẫu sao, đại ca nhà mình còn thích cô như vậy, mặc dù gia thế Cố Vân Tịch còn kém quá nhiều, nhưng ít ra đủ xinh đẹp, đầu óc cũng đủ thông minh. 

Nếu có thể sửa lại tính tình một chút, trang điểm lên một chút, thì đại ca hắn sẽ rất có thể diện.

Nhưng bây giờ, học không học lại muốn chạy đi làm nữ minh tinh, thật là làm loạn!

Giang Minh Hàn cả giận nói: “Cố Vân Tịch, Nhị ca tôi xem như lăn lộn trong giới giải trí thì ít ra anh ấy còn có thân phận địa vị ai cũng biết; anh ấy là lão tổng giải trí Thịnh Thế, là một thương nhân chân chính!”

“Mà cô đừng tưởng rằng chúng tôi không nhìn ra được, cô cũng chỉ ỷ vào đại ca có bối cảnh cùng mạng lưới giao thiệp, không tốn công mà thu hoạch mà thôi, muốn anh ấy cho cô tài nguyên cao cấp, lót đường cho cô để cô trong giới giải trí thuận buồm xuôi gió một đường thuận lợi nổi tiếng?”

“Cô với những nữ minh tinh trong giới giải trí muốn tìm kim chủ lăn giường kia có gì khác biệt? Muốn đại ca tôi bao nuôi cô thì cứ việc nói thẳng!”

“Im miệng…”

“Tứ ca!”

Lục Hạo Đình vừa muốn nổi giận, nhưng Cố Vân Tịch kéo tay hắn lại, nhìn hắn tức giận sắp bùng nổ đến nỗi mặt nổi gân xanh, biết hắn muốn bảo vệ cô nhưng cô không để cho hắn mở miệng.

Bên kia Lưu Minh Trì đang kéo Giang Minh Hàn, vội vàng nói xin lỗi Cố Vân Tịch: “Chị dâu, chị đừng giận, Tứ ca anh ấy nói chuyện hơi thẳng thắn, anh ấy sợ chị vào giới giải trí sẽ bị bắt nạt, dù sao giới giải trí cũng rất phức tạp!”

“Anh ấy chỉ lo xa thôi, chị dâu, chị thông minh như vậy, hơn nữa có đại ca ở đây sẽ không có chuyện gì đâu! ha ha ha”

Lưu Tinh Trì thấy sắc mặt lạnh như băng kia của Cố Vân Tịch kia, muốn nói tiếp lại không nói được!

Những lời này của Tứ ca cũng thật quá đáng, ngay cả hắn cũng không nghe nổi!

Cố Vân Tịch vẫn nắm tay Lục Hạo Đình trấn an, nếu không hắn sẽ động thủ đánh Giang Minh Hàn một trận!

Nhìn Giang Minh Hàn phía đối diện, Cố Vân Tịch cười nhạt: “Thương nhân? Nhị ca anh là một thương nhân cho nên anh ấy cao quý hơn người trong giới giải trí đúng không? Thương nhân thì giỏi lắm sao?”

“Hơn nữa, Lục Hạo Đình là chồng tôi, tôi dùng tài nguyên và mạng lưới giao thiệp của anh ấy thì sao? tôi dùng rất thoải mái, cũng chẳng phải của các anh!”

Cố Vân Tịch ném cho hắn một cái ánh mắt kinh thường: “Từ khi sinh ra các anh đã là những công tử giàu có tôn quý, điều không giống những công tử kia là dùng mạng lưới giao thiệp mà anh Hạo Đình có? Không có địa vị của anh Hạo Đình chống sau lưng, các anh nghĩ các anh là ai?”

“Không xem lại mình có cái đức hạnh gì, còn không biết xấu hổ mà chỉ trích tôi, xuy! Thật buồn cười!”

“Cô…!” Giang Minh Hàn sắc mặt đỏ bừng, không tìm được lời nào để phản bác lại Cố Vân Tịch.

Bởi vì cô nói thật.

Mấy anh em bọn họ có thể có địa vị ngày hôm nay đều không thể không có công lao của người đại ca này!

Vì có Lục Hạo Đình chống lưng, mấy người bọn họ mới có thể như cá gặp nước!

Trong năm người anh em bọn họ, Lục Hạo Đình ở giữa là người nhỏ tuổi nhất, nhưng lại là đại ca của bọn họ, nếu Lục Hạo Đình không có chút bản lĩnh làm sao mấy người bọn họ cam tâm tình nguyện gọi một tiếng đại ca!

Giang Minh Hàn thật ra rất sùng bái người đại ca này, cũng bởi vì sùng bái Lục Hạo Đình cho nên nhìn thấy Cố Vân Tịch không biết điều như thế thành ra ghét cô!

“Cố Vân Tịch, cô đừng ly gián tình cảm anh em chúng tôi, chúng tôi và đại ca từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên trong đại viện đến bây giờ.”

Cố Vân Tịch nâng mi: “Cho nen Lục Hạo Đình muốn cưng chiều phụ nữ của anh ấy còn phải hỏi ý kiến các anh sao?”

Giang Minh Hàn cả kinh!

Thấy sắc mặt đại ca nhà mình biến đổi lớn, trong nháy mắt hắn bị dọa sợ, cũng bị chọc tức!

“Cố Vân Tịch, cô cố ý đúng không? Cô cố ý ly gián quan hệ anh em chúng tôi, cô…!”

“Đủ rồi! Im miệng cho tôi!”

Lục Hạo Đình nổi giận gầm lên một tiếng, cánh tay duỗi ra túm lấy cổ áo Giang Minh Hàn, đột nhiên đẩy một cái khiến hắn ngã trên ghế salon.

“Đại ca!”

Lưu Tinh Trì vội vàng qua ngăn. 

Cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ đánh nhau!

Từ nhỏ đến lớn, đừng nhìn Lục Hạo Đình là người nhỏ tuổi nhất, nhưng mấy anh em bọn họ ai cũng từng bị hắn đánh qua! Có thể nói, từ nhỏ đánh nhau, đánh ra tình cảm!

“Đại ca, anh tỉnh táo chút, là Tứ ca không tốt!”

“Nhanh nói xin lỗi, hướng chị dâu xin lỗi!”

Câu nói phía sau là nói với Giang Minh Hàn, Lưu Tinh Trì đá Giang Minh Hàn một cước để hắn tỉnh táo lại.

Thất đại ca nhà mình nổi giận, trong nháy mắt Giang Minh Hàn kinh sợ!

Trong lòng vừa tủi thân vừa tức giận, buồn bã!

Từ ngày đại ca cưới vợ liền nhìn huynh đệ bọn họ không vừa mắt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play