Khi vị sư muội kia đề cập đến Sở Hi Thanh, lời nói và thần thái đều kính phục

đến cực điểm, có thể nói là rất sùng bái.

Tiêu Di lại hỏi nàng đã tìm được bao nhiêu Thời Gian huyết thạch rồi.

Vị sư muội này lại cười khổ, trả lời là chỉ có hai viên.

Thần thái nàng thản nhiên, nói mình không sợ huyết chiến, không sợ liều mạng,

cũng không sợ chết một lần.

Từ khi tiến vào bí cảnh đến nay, nàng đã trải qua bảy trận chiến đấu, cũng đã bị

thương. Vấn đề là, cục diện bây giờ đã không phải là liều mạng thì được.

So với mất mạng mà không có ý nghĩa nào, chẳng thà tập trung tu luyện còn

hơn.

Nếu như có thể nhanh chóng gia tăng tu vị, sau đó có thể giúp mọi người và Sở

sư huynh một chút.

Sở Hi Thanh là đệ tử nội môn, nên Tiêu Di và vị sư muội này đều phải gọi hắn

là sư huynh.

Sau khi Tiêu Di giao lưu với sư muội xong, nàng bắt đầu nghi ngờ không thôi.

Lẽ nào những chuyện vợ chồng Vương Hi Trúc và Tiết Đình Hữu nói cho mình

đều là thật?

Thật ra thì đường đường là Cô Vân Song Hạc, sẽ không nói hoang với nàng.

Vị sư muội kia của Tiêu Di cũng là người thành thật, nói lời giữ lời.

Chỉ là giọng điệu và cách dùng từ của ba người bọn họ khiến cho Tiêu Di cảm

thấy quá khoa trương, cho rằng bọn họ bị Sở Hi Thanh cứu mạng, cho nên lời

nói khó tránh khỏi có chút khuếch đại, thậm chí là đoán sai thực lực của Sở sư

huynh.

Nhân vật như Tần Mộc Ca, vạn năm mới có thể xuất hiện một lần.

Làm sao có thể xuất hiện một nhân vật lợi hại hơn cả Tần Mộc Ca? Hơn nữa chỉ

trong vòng mười mấy năm trời?

Huống hồ, cục diện trong bí cảnh thời gian bây giờ, dù Bá Võ Vương tái thế thì

chỉ sợ cũng không thể làm gì.

Lần này, có tận hơn ba ngàn người tiến vào trong bí cảnh.

Những người kia đều không phải võ tu lục phẩm thất phẩm bình thường.

Bọn họ đều là thiên kiêu đương thời, Thiên trụ và siêu thiên kiêu trong đó cũng

không ít hơn trăm vị, tất cả đều có tiền đồ tam phẩm và tứ phẩm.

Cũng có một số người trong núi Kim Ngân có suy nghĩ tương tự Tiêu Di.

Bọn họ cũng từng nghe nói đến chuyện của Sở Hi Thanh, nhưng lại không dám

tin tưởng.

Bọn họ cũng vì chuyện Thời Gian huyết thạch, vì chuyện tiến vào tầng thứ hai

mà lo lắng, bất đắc dĩ.

Nhưng theo thời gian trôi qua, Tiêu Di dần dần sinh ra lòng nghi ngờ và khó

hiểu.

Bên núi Kim Ngân thường xuyên phát hiện kẻ địch.

Thỉnh thoảng sẽ có một ít đệ tử của tông phái khác chạy qua đây để thăm dò,

dòm ngó, quấy rầy.

Mỗi khi có cảnh báo, mấy vị sư huynh bên trong núi Kim Ngân sẽ triệu tập mọi

người, rồi dẫn đội đi ra ngoài đẩy lui kẻ địch, thậm chí là bắt giết.

Tiêu Di sốt ruột báo thù.

Sau hai ngày ngơ ngơ ngác ngác kia, nàng liền bắt đầu tích cực tham gia, mỗi

lần chiến đấu đều có mặt nàng.

Điều làm cho nàng giật mình chính là, đám người kia thế mà lại không có một

cấp Thiên trụ nào, thậm chí siêu thiên kiêu cũng rất hiếm thấy.

Tiêu Di lại phát hiện, dường như có một ranh giới vô hình bao trùm từ núi Kim

Ngân đến Phong Huyết quật, lại đến Lôi Chấn cốc.

Trong bí cảnh này, mặc kệ là Huyết Bức sơn, Dục Giới Đệ Lục thiên và Thần

Diễm cung của ma môn, hay là Đô Thiên thần cung, Vô Thượng huyền tông và

Quy Nguyên kiếm phái của chính đạo, tất cả đệ tử tinh anh của bọn họ đều

không dám vượt qua cái ranh giới này, tựa như đang kiêng kị điều gì đó.

Người của Vô Tướng thần tông bọn họ thì lại tùy ý hoạt động trong khu vực

ranh giới này, ranh giới này kéo dài sáu trăm dặm đến núi băng Huyền Vũ, lại

rộng tầm 300 dặm.

Sau một lần chiến đấu, Tiêu Di nghỉ chân trên một cây cao, nhìn về phía núi

băng Huyền Vũ.

Theo vị sư muội kia của nàng nói, Sở sư huynh đang nghiên cứu võ đạo ở trên

núi băng Huyền Vũ.

Tiêu Di suy đoán đám siêu thiên kiêu và Thiên trụ của những đại tông phái kia,

rất có thể là đang sợ Sở Hi Thanh, đang kiêng kỵ hắn. . .

Sáu ngày sau, hai vợ chồng Vương Hi Trúc lại trở về núi Kim Ngân lần nữa,

ngoài ra còn có hai vị sư huynh ngũ phẩm chạy về.

Đệ tử Vô Tướng thần tông đang phân tán các nơi trong núi Kim Ngân cũng bắt

đầu tụ tập về bên dưới ngọn núi.

Trong ba nơi núi Kim Ngân, Phong Huyết quật và Lôi Chấn cốc, thì đồng môn

ở núi Kim Ngân này là nhiều nhất, có đến hơn trăm người.

Ngoài ra còn có đệ tử của ba nhà Huyền Minh phái, Tuyệt Bích kiếm phái và

Vĩnh Hàn cung.

Ba nhà này đều là tông phái phụ thuộc Vô Tướng thần tông, lần này cũng bị vạ

lây, bị các thế lực liên thủ đả kích, tử thương nặng nề. Không thể không đi theo

người của Vô Tướng thần tông đến nơi này.

Nhân số của bọn họ cũng chỉ có hơn bảy mươi người.

Chờ đến khi tất cả mọi người đến đông đủ, vợ chồng Tiết Đình Hữu và Vương

Hi Trúc liền mở đường, dẫn tất cả mọi người chạy về vị trí trung tâm của bí

cảnh.

Ví trí đó gọi là miệng ‘Thiên thê’. (Thang trời)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play