Những hạt mưa màu đen này, nhất thời nửa khắc thì sẽ không trí mạng, nhưng

nếu tích lũy nhiều, thì sẽ có thể làm cho một võ tu lục phẩm hóa thành mủ máu.

“Nước mưa này thật là lợi hại.”

Bạch Tiểu Chiêu vốn cũng muốn thử một chút, nhưng sau khi nhìn thấy tình

cảnh của Sở Hi Thanh, thì lập tức vứt cái suy nghĩ đó đi.

Những hạt mưa màu đen này có thể xuyên thủng bốn tầng ngoại cương của Sở

Hi Thanh.

Còn có thể xuyên qua Bạch Hổ dực giáp của hắn.

Bạch Tiểu Chiêu biết Sở Hi Thanh tu luyện Bá thể, thân thể hắn rất mạnh mẽ.

Móng vuốt của nàng cũng không thể đánh xuyên qua nhiều tầng như vậy.

Bạch Tiểu Chiêu không khỏi rụt cổ lại.

Những giọt mưa màu đen này sẽ ăn mòn, làm hỏng bộ lông đẹp đẽ trên người

nàng.

Để người ta kinh ngạc chính là, những cây cối và sinh linh ở bên ngoài vẫn bình

yên vô sự.

Bạch Tiểu Chiêu cũng biết là thổ dân trong này đã thích ứng với hoàn cảnh của

bí cảnh, thậm chí bản thân chúng nó cũng được sinh ra từ ‘Thần Huyết’ trong bí

cảnh, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất thần kỳ.

Đi theo bên cạnh Sở Hi Thanh, nàng đã thấy được rất nhiều thứ mới lạ.

Chu Lương Thần thì vẫn đang suy nghĩ về Phương Bất Viên: “Chủ thượng, vẻ

mặt trước khi chết của Phương Bất Viên là rất kinh ngạc, tựa như là không thể

tin nổi, chết không nhắm mắt, điều này chứng tỏ hung thủ có thể là người mà

hắn không ngờ tới, rất có thể là chết trong tay người quen. Chủ thượng, ngươi

cảm thấy ai là kẻ khả nghi nhất trong mấy người bọn họ?”

Trong lòng hắn thổn thức không thôi.

Tại Vô Tướng thần tông, Phương Bất Viên cũng coi như là một nhân vật, cha

của hắn còn là đại trưởng lão Tuần Sơn viện, là cao nhân nhị phẩm đương đại.

Chu Lương Thần không ngờ được là người này sẽ ngã xuống ở đây.

Chết rồi mà chỉ có một cái quan tài băng để náu thân, có vẻ cực kỳ thê lương.

Sở Hi Thanh nghe vậy, không khỏi liếc mắt nhìn về một phía ở bên ngoài hang

động.

Hắn đang nhìn vào một tòa hang động khác ở sườn núi phía đông cách đây một

dặm.

Lúc này, Lãnh Sát Na và quan tài băng của Phương Bất Viên đều ở đó.

Thật ra ý của Sở Hi Thanh là trực tiếp hỏa táng thi thể của Phương Bất Viên.

Sau khi hỏa táng thành tro, thì mang theo sẽ tiện hơn.

Lãnh Sát Na lại kiên trì đóng băng thi thể Phương Bất Viên, chờ mang ra ngoài

bí cảnh.

Sở Hi Thanh đoán là người này lo đại trưởng lão Tuần Sơn đường hỏi tội, muốn

đưa thi thể Phương Bất Viên ra ngoài bí cảnh, ít ra cũng có một câu trả lời với

cha hắn.

Vấn đề là Lãnh Sát Na lại không có năng lực này, chỉ có thể cầu Sở Mính ra tay.

Chư Thiên Tinh Lạc Kiếm của Sở gia bao la vạn tượng, trong đó cũng bao quát

cả Hàn pháp.

“Quá ít manh mối, không thể suy đoán. Hung thủ có thân pháp rất mạnh, ngoại

từ vết thương của kiếm trên người Phương Bất Viên ra, thì không còn manh mối

gì cả. Không có dấu chân, cũng không có bất kỳ vật phẩm nào khác.”

Sở Hi Thanh lắc đầu: “Đối với chúng ta mà nói, thật ra hung thủ là ai thì cũng

không có ý nghĩa gì. Bắt đầu từ giây phút tiến vào bí cảnh, chúng ta phải coi tất

cả mọi người như kẻ địch tiềm ẩn, dù là những đồng môn kia của ta thì cũng

không đáng tin. Vì vậy, chuyện điều tra hung thủ này, vẫn là giao cho Giới Luật

viện và Phương đại trưởng lão làm đi.”

Lúc này, hắn đã đi về đến một hòn đá xanh ở trong hang động, nhắm mắt lại:

“Nghĩ những chuyện này, còn không bằng tập trung tu hành. Chỉ cần thực lực

đủ mạnh mẽ, bất cứ âm mưu quỷ kế gì cũng không đáng sợ.”

Chu Lương Thần cảm thấy rất đúng, trên mặt của hắn hiện ra vẻ bội phục, lòng

thầm nói không hổ là chủ thượng.

Sau đó, hắn cũng ngồi xếp bằng và nhắm mắt trên một tảng đá khác, bắt đầu tu

hành công pháp gia truyền Cuồng Hải Cô Chu.

Linh lực bên trong tòa bí cảnh thời gian này sung túc đến mức khiến người ta

khó có thể tin, hiệu quả còn mạnh hơn cả Tụ Linh trận ở bên ngoài.

Khi cơn mưa đen xối xả rơi xuống, nồng độ linh lực cũng tăng lên gấp mấy lần.

Mấu chốt là hoàn cảnh mưa xối xả này, lại rất thích hợp với công pháp nhà hắn.

Chu Lương Thần tu hành một ngày ở đây, có hiệu quả bằng ba ngày ở bên

ngoài.

Tốc độ tu luyện Vô Tướng công của Sở Hi Thanh thì kém hơn Chu Lương Thần

một chút.

Thế giới này không có nhật nguyệt tinh thần, cũng không có ánh nắng sáng

sớm.

May mắn chính là, trong nước mưa cũng ngậm lấy lực lượng Dương tính rất

mạnh.

Chỉ là lực lượng Dương tính bắt nguồn từ máu của Cổ thần này lại cực kỳ

cuồng bạo, khó có thể thuần phục, càng khó lợi dụng.

Tốc độ tu luyện của Sở Hi Thanh chỉ tương đương với hơn hai ngày ở bên

ngoài.

Tuy nhiên, tốc độ ‘trả nợ’ của hắn không giảm mà lại tăng, sau khi vận chuyển

Vô Tướng công một canh giờ, tuổi thọ của Sở Hi Thanh lại tăng lên tận một

ngày.

Lúc này, cơn mưa màu đen vẫn còn xối xả ở bên ngoài, khí thế còn mạnh hơn

lúc trước.

Lượng lớn nước mưa hình thành một khe suối nhỏ ở bên ngoài, chảy róc rách

xuống dưới chân núi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play