Quy Nguyên kiếm phái là một trong lục đại thần tông đương đại, Tam Thiên

Quy Nguyên Kiếm của bọn họ được xưng là vạn kiếm chi tông.

Có người nói, Quy Nguyên kiếm ý ở trong đó có thể mô phỏng tám chín phần

uy lực của kiếm quyết trong thiên hạ.

Tuy nhiên, đây là một đối thủ một mất một còn với Vô Tướng thần tông.

Quy Nguyên kiếm phái và Vô Tướng thần tông đều ở phương bắc, khoảng cách

cũng không phải rất xa.

Đệ tử của hai nhà đều mưu sinh trên địa phương, kinh doanh các loại làm ăn,

khó tránh khỏi phát sinh xung đột. Có chuyện một phát liền kêu gọi bạn bè đến

chém giết.

Cứ như vậy vài ngàn năm, Quy Nguyên kiếm phái và Vô Tướng thần tông đã có

thể nói là thù sâu như biển.

Khi đối với ở cự thần ở phương bắc thì cũng có lúc hợp tác, nhưng phần lớn

thời gian đều là không chết không thôi, vừa thấy mặt là rút đao.

“Vấn đề là lối vào mà bọn họ vụng trộm tiến vào kia, tất cả đều không gần nơi

này. Một cái là núi băng Huyền Vũ, một cái gần Phong Huyết quật, hầu như

năm nào cũng như vậy.”

Bạo Kiếm – Quách Nộ khẽ lắc đầu.

Tòa bí cảnh thời gian này rất rộng lớn, năm bắc đều có hơn ba ngàn dặm, diện

tích tương đương với năm quận ở phía nam.

Nhưng hắn lại chợt đổi giọng, giọng nói âm trầm lạnh lùng: “Có điều, cũng

không thể loại trừ khả năng này, nếu chúng ta có thể bị một viên ‘Thiên Nguyên

từ hạch’ kéo đến đây, như vậy thì người khác cũng có thể.”

Sở Hi Thanh thì lại thấy bất đắc dĩ.

Cái chết của vị Phương Bất Viên Phương sư huynh này, đã biến thành một món

nợ hồ đồ.

Sở Hi Thanh cũng muốn tìm hung thủ, báo thù cho Phương Bất Viên, vấn đề là

thực sự quá ít manh mối.

“Chư vị sư huynh! Bây giờ đã gần giờ mùi sáu khắc, theo tiểu đệ thì chúng ta

vẫn thu xếp thi thể cho Phương sư huynh đi thì hơn.”

Sở Hi Thanh vừa nói câu này xong, liền quét mắt nhìn đỉnh đầu của mấy người

này: “Sau đó đường ai nấy đi, tự cẩn trọng thôi.”

Những người ở trước mắt này, ngoại trừ hai Đạo thị ra thì những người còn lại

đều có ‘Thần quyến chi ấn’ ở trên đỉnh đầu.

Trên đỉnh đầu Sở Mính là một chiếc roi dài đang cuộn lại, nữ nhân này lại là

quyến giả của Thái Sơ Huyền Nữ.

Ba người còn lại, trên đỉnh đầu đều có một trường kiếm màu trắng bạc, tạo hình

rất khí thế và xa hoa.

Đây là ấn ký của Cự Linh kiếm thánh – Bạch Đế tử.

Đại đa số kiếm khách cao siêu trong thiên hạ này, đều nhận được thần ân của

Bạch Đế tử.

Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nếu như mình đi cùng bọn họ, chỉ sợ uống nước ăn

cơm cũng phải đề phòng.

Mấy người Sở Mính nghe thấy mấy chữ ‘giờ mùi sáu khắc’, sắc mặt không khỏi

hơi cứng lại.

Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm thì lại nhìn ‘Táng Thiên thần phủ’ và ‘Lê

Tham chi nhãn’ ở trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh, sau đó sắc mặt nghiêm túc mà gật

đầu: “Cũng được!”

Hắn cũng có vài phần kiêng kị với vị Huyết Nhai dự bị dùng hai đao chém đầu

Doãn Phi Hồng này.

Cổ Kiếm tự tin sức chiến đầu của mình vượt qua Sở Hi Thanh một đến hai

đường.

Vấn đề là sở trường của Sở Hi Thanh là khoái đao.

Nếu như người này xuất đao bất ngờ, Cổ Kiếm cho là mình chưa chắc đã kịp

phản ứng.

Sở Hi Thanh là Huyết Nhai dự bị, theo lẽ thường thì hắn không có lý do để ra

tay với mọi người.

Nhưng ai có thể đảm bảo Sở Hi Thanh không động lòng với treo thưởng ở Vãng

Sinh thiên? Ai có thể đảm bảo Sở Hi Thanh không phải người cướp đoạt pháp

khi không gian trong tay Phương Bất Viên?

. . .

Giờ mùi sáu khắc cũng chính là hai rưỡi chiều.

Thời khắc này, bầu trời của bí cảnh thời gian đã tràn ngập mây đen dày đặc, vô

số hạt mưa màu đen đột ngột rơi xuống, mưa to tầm tã.

Sở Hi Thanh đứng ở lối vào hang động mà hắn và Chu Lương Thần đã đào

móc, vẻ mặt hàm chứa kinh dị mà nhìn màn mưa màu đen ở phía trước.

Lúc trước Sở Hi Thanh đã nói với hắn, đến giờ mùi sáu khắc thì nhất định phải

tìm một nơi tránh mưa.

Đây là một trong những kinh nghiệm mà các đời đệ tử của Vô Tướng thần tông

tích lũy được.

Cứ đến giờ mùi sáu khắc, bí cảnh thời gian sẽ xuất hiện một cơn mưa xối xả

màu đen.

Cơn mưa xối xả này là do hơi nước trong bí cảnh thời gian hội tụ mà thành, nó

cực kỳ nguy hiểm.

Có người núi, bên trong những hạt mưa này còn có ‘Cổ thần chi huyết’ (máu cổ

thần) mỏng manh.

Cổ thần chi huyết chưa được tinh luyện và tịnh hóa vốn là trí mạng, nó có thể

làm cho cơ thể suy yếu, thậm chí khiến cho thân thể và lục phủ ngũ tạng xuất

hiện biến hóa kỳ dị.

Cổ thần chi huyết ở trong những hạt mưa màu đen này, còn chứa kịch độc, thậm

chí còn lưu lại một chút lực lượng Cổ thần.

Sở Hi Thanh thử vươn tay ra khỏi hang động, mặc kệ cho hạ mưa đen xối vào

tay của mình.

Giọt mưa này vừa tiếp xúc thì có cảm giác mát mẻ, nhưng bên trong lại có nhiệt

độ nóng bỏng cực cao giống như dung nham phun trào.

Chỉ một lát, Sở Hi Thanh liền cau mày rồi thu tay lại.

Những giọt nước mưa màu đen trong lòng bàn tay hắn đã hóa thành từng tia khí

đen rồi tiêu tan.

Trên da của Sở Hi Thanh cũng có vết đỏ nho nhỏ.

Chỉ vẻn vẹn chưa đến một cái hô hấp, lòng bàn tay của hắn suýt nữa bị những

hạt mưa màu đen này ăn mòn.

Sở Hi Thanh có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, có thể khôi phục tất cả thương

thế trong thời gian ngắn.

Chỉ chớp mắt là mấy vết đỏ kia đã biến mất.

Tuy nhiên, ánh mắt của hắn lại cực kỳ nghiêm nghị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play