“Nghênh đón cái gì chứ? Đã là lúc nào rồi, chúng ta không cần mấy thứ này.”

Thiết Tiếu Sinh khoát tay áo một cái, trực tiếp đi đến vị trí bên phải của Sở Vân

Vân rồi ngồi xuống: “Nhận được tin của kỳ chủ tạm quyền, chúng ta lập tức lên

đường trở về Tú Thủy, Thiết mỗ lại dùng chân nguyên để gia tăng tốc độ cho

thuyền. Chỉ là không biết kỳ chủ tạm quyền mời hai người chúng ta trở về là

muốn thương lượng chuyện gì?”

Lời nói và thần thái của Thiết Tiếu Sinh đều khá là tôn trọng.

Không hề vì Sở Vân Vân trẻ tuổi mà sinh lòng ngạo mạn.

Tuy rằng khi mới bắt đầu, Thiết Tiếu Sinh cảm thấy hơi bất an với quyết định

để Sở Vân Vân xử lý tất cả sự vụ của Thiết Kỳ Bang.

Có điều, chuyện tương tự cũng từng xảy ra một lần.

Khi Sở Hi Thanh hộ tống cha con Tả gia vào kinh thành, chính là Sở Vân Vân

giúp hắn xử lý công việc của Tây Sơn đường, hơn nữa còn thu được đại thắng ở

núi Hắc Hùng.

Vì vậy, nữ tử này vẫn rất có uy vọng ở trong Tây Sơn đường, cũng rất được

những thợ săn kia ủng hộ.

Hơn nữa, Thiết Tiếu Sinh cách xa hai trăm dặm, liên tục đại chiến với Thập

Thất Liên Hoàn Ổ và Thủy sư doanh quận Giang Nam, cũng không rảnh để

quan tâm đến chuyện ở tổng đà và bến tàu phía đông thành.

Mà lúc này, Thiết Tiếu Sinh lại có một cảm nhận khác.

Hai huynh muội Sở gia này, rõ ràng đều là anh kiệt đương thời.

Huynh trưởng tất nhiên là thiên niên anh hùng, nhưng muội muội cũng là mày

liễu không thua mày râu.

Từ ngày 25 tháng 4, Sở Vân Vân tiếp nhận tổng đà đến nay, tất cả sự vụ của

Thiết Kỳ Bang ở gần thành Tú Thủy, đều được xử lý ngay ngắn gọn gàng,

không cho quan phủ có bất cứ cơ hội nào.

Tổng đà cũng chưa bao giờ thiếu sót trong việc vận chuyển binh khí và lương

thảo cho thủy sư.

Trận đại thắng trên sông ngày hôm qua, Sở Vân Vân còn có công lớn.

Nếu như Sở Vân Vân không đưa ban ngàn cường cung thủ đến, dù Thiết Tiếu

Sinh có năng lực thủy chiến không kém Thiết Cuồng Nhân, thì cũng là không

bột đố gột nên hồ.

Hắn chỉ có thể dùng hết khả năng, ngăn cản và kéo dài thời gian Thủy sư doanh

quận Giang Nam tiến công xuống hạ du, đồng thời mượn thực chiến để huấn

luyện cu li và người chèo thuyền, nhìn xem có thể phá địch ở mấy chục ngày

sau không, chứ nào có trận đại thắng như ngày hôm qua?

Sở Vân Vân thì lại không tiếp lời ngay, nàng liếc mắt nhìn vào người Thiết Tiếu

Sinh: “Thiết phó kỳ chủ, ngươi cảm thấy bộ áo giáp này thế nào?”

Sở Vân Vân không gọi Thiết thúc như Sở Hi Thanh, nàng cũng là người hai

chín tuổi rồi, thật sự là không gọi được như vậy.

Thiết Tiếu Sinh nghe vậy, lúc này mới cúi đầu nhìn bộ bảo giáp sáng rực trên

người mình.

Lông mày rậm của hắn giương lên: “Rất tốt! Có bộ Ma Tê Thần Lực giáp này,

dù là Nhậm Đạo Hành khôi phục như cũ, thì ta cũng chắc chắn đánh bại hắn

trong vòng một trăm hiệp.”

Đặc tính của Hỗn Nguyên Thiết Giáp công, chính là chiến giáp trên người càng

mạnh, sức chiến đấu cũng càng mạnh.

Đây thật ra cũng là một hình thức khác của khổ luyện Bá thể, kích hoạt Canh

kim chi khí ở bên trong áo giáp, kết hơi với Mậu thổ chi lực của bản thân, hóa

thành Thần cương hộ thể.

Tuy rằng bộ Ma Tê Thần Lực giáp này kém xa Thiết Phù Đồ, nhưng cũng

không kém hơn Thiết Phù Đồ ở trạng thái phong ấn.

“Tuy nhiên, đây chính là bảo giáp cấp tam phẩm hạ, tổng đà đã tốn không ít tiền

vì nó chứ?”

“Không cần tiền.” Sở Vân Vân lắc đầu: “Là lấy vật đổi vật, chúng ta có không ít

tài liệu luyện khí và dược liệu quý giá, còn có hai phần tài liệu chính của bí

dược tứ phẩm, nhớ người của Thần Cơ môn làm môi giới, đổi lấy bộ giáp này.”

Thiết Tiếu Sinh cũng cảm thấy đau lòng, lòng thầm nói cái giá này cũng rá lớn

rồi.

Hai phần tài liệu chính của bí dược tứ phẩm, đủ để mời chào hai tên võ tu cấp

độ ngũ phẩm thượng rồi!

Những thứ này chỉ dùng để đổi một bảo giáo tam phẩm, thật sự là rất không có

lời.

Tuy nhiên, hắn cũng hiểu ý của Sở Vân Vân.

Thiết Kỳ Bang không thiếu cao thủ, thiếu chính là người có thể đứng trên đài và

chống đỡ một phương, hơn nữa còn phải đáng tin cậy!

Sở Vân Vân bỏ một cái giá đắt như vậy để đổi bộ giáp này cho hắn, chính là vì

muốn đẩy hắn lên đài.

Lúc này, thần sắc Sở Vân Vân hơi nghiêm lại, chi chỉ về phía bản đồ ở trên bàn

của mình: “Lần này mời các ngươi trở về, chính là vì chiến sự tiếp theo. Theo

tin tức của Mị Nương, Tư Không Thiện đã tập hợp rất nhiều danh gia vọng tộc

trong quận Tú Thủy, đồng thời hoạt động ở châu thành và trong triều. Bọn họ

tiêu tiền như nước, đút lót khắp nơi, ra sức thêu dệt tội danh, đưa Thiết Kỳ Bang

vào tội tạo phản.”

“Đến giờ vẫn chưa biết ý đồ của Tổng đốc Đông Châu Vương Thăng, người này

tính tình cẩn thận, do dự thiếu quyết đoán. Hắn cũng không muốn xuất binh,

không muốn mạo hiểm, nhưng cũng không muốn bị ngự sử kết tội mà trông

nom Thiết Kỳ Bang ta.”

“Ta dự đoán là dưới áp lực nặng nề của triều đình, người này rất có thể sẽ thỏa

hiệp. Mà một khi châu thành xuất binh, chúng ta sẽ phải đối phó với mười đến

mười lăm vạn binh mã của triều đình, cho nên phải chuẩn bị trước.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play