“Thậm chí ta còn hoài nghi, Sở Hi Thanh cố tình dụ bọn họ đến quận Thái Sơn,

sau đó bắt đầu săn giết và diệt trừ bọn họ. Hiện giờ, mặc kệ là Huyết Bức sơn

hay là Lục phiến môn, hoặc là Sát Sinh lâu, tất cả đều là thần hồn nát thần tính.

Ngũ phẩm của bọn họ cũng hành động theo đội, luôn có ba ngũ phẩm đi cùng

nhau, hơn nữa còn không dám đi vào quá sâu trong rừng rập. Vì vậy, tấm lưới

của bọn họ thật ra có trăm ngàn lỗ thủng.”

Tư nghị tòng quân nói đến chỗ này, lại chợt đổi giọng: “Tuy nhiên, Lục phiến

môn và Huyết Bức sơn cũng không thể giảng hòa, chắc chắn sẽ có càng nhiều

cao thủ chạy đến đó cứu viện, Tư năm ngày trước, Tư Không Thiện đã tăng giải

thưởng ở Sát Sinh lâu lên đến ba trăm vạn lượng bạc, rất nhiều cao thủ ở các

châu khác cũng đang chạy đến, thậm chí còn có một ít cao thủ tứ phẩm cảm

thấy hứng thú. Vì vậy, tất cả đều rất khó nói trước. . .”

Tổng đốc Vương Thăng thì lại rơi vào trầm tư.

Tư nghị tòng quân không nói đáp án mà hắn muốn biết, lại nói rõ ràng tất cả

tình báo hữu dụng.

Một lúc sau, sắc mặt Vương Thăng ngưng trọng: “Chuẩn bị triệu tập binh mã từ

các nơi! Trong vòng mười ngày, tất cả bốn vạn binh mã của quân Thiên Bình

phải đi vào Cổ Thị tập, ngoài ra, rút hai vạn binh mã từ quận Giang Nam và

quận Tầm Dương, hội tụ với hai vạn binh mã dưới trướng phủ Tổng đốc ta và

ba vạn quân Bình Nan, tất cả tiến vào huyện thành Lâm Tú ở quận Tầm

Dương.”

“Ngoài ra, phủ Tổng đốc sẽ phụ trách chuẩn bị lương thảo, cần phải mau chóng

chuẩn bị một tháng lương thảo cho mười vạn đại quân. Còn nữa, lại mời Ngô

vương điện hạ phái hai vị cung phụng tứ phẩm đến đây, tọa trấn quận thành

Giang Nam thay cho ta, phòng ngừa bọn đạo chích làm loạn.”

Hắn vẫn chưa quyết định được, nên dùng phương pháp gì để dẹp cuộc đại loạn

ở Tú Thủy.

Tuy nhiên, chuẩn bị binh mã trước, chắc chắn là không sai.

Dù là muốn đàm phán với Thiết Kỳ Bang, chiêu an Sở Hi Thanh, thì cũng phải

có ‘thế’.

Mà một khi lựa chọn bình định Thiết Kỳ Bang, Vương Thăng chuẩn bị đích

thân ra trận, trong thời gian ngắn bình định Thiết Kỳ Bang.

Những năm gần đây, Đông Châu có rất nhiều tặc phỉ, tà giáo càn rỡ, ma đồ khắp

nơi, còn có rất nhiều ma đầu cấp bậc Địa Bảng, đại yêu Cự Linh tụ tập và ẩn

núp và núi Vân Mộng ở bảy ngàn dặm phía nam.

Nếu như cuộc chiến này kéo dài quá lâu, nhất định sẽ làm Đông Châu bị rung

chuyển.

Vì vậy, tốc độ dẹp loạn nhất định phải nhanh, càng nhanh càng tốt!

. . .

Bến tàu phía đông thành Tú Thủy, toàn bộ khu vực bến tàu bị sương mù bao

phủ, mây khói mờ mịt.

khi Thiết Tiếu Sinh ngồi lên một chiếc thuyền nhanh đến bến tàu phía đông

thành, đầu tiên là phóng tầm mắt nhìn về phía tây.

Tại quan đạo ở phía tây nằm ngoài phạm vi sương mù bao phủ, khoảng cách

quận thành khoảng bốn dặm, bỗng nhiên có một loạt cọng gỗ dài khoảng hai

trượng.

Trên những cọc gỗ này, đều treo một bộ thi thể máu me đầm đìa, số lượng thì lại

lên đến bốn mươi lăm bộ.

Bọn họ đều có một đặc thù giống nhau, vị trí lá phổi ở trước ngực đã bị người

dùng đao đánh nổ, chung quanh còn có dấu vết bị đốt cháy.

Thiết Tiếu Sinh vừa nhìn liền biết đây là Xích Hỏa Trảm của một mạch Xích

Long.

Chỉ là người ra tay có ý thị uy, không thèm đốt thi thể của đám người này thành

tro bụi.

Thiết Tiếu Sinh rất quen thuộc Đông Châu, cũng hiểu rõ điển cố và nhân vật

giang hồ Đông Châu như lòng bàn tay.

Vì vậy, khi hắn cẩn thận phân biệt, lại phát hiện trong những thi thể này, có

không ít người đều là sát thủ hoặc ma tu độc lai độc vãng có tiếng ở Đông

Châu.

“Xích Long sao?”

Đường chủ Lục Cửu Lý của Tầm Dương đường của đi theo Thiết Tiếu Sinh về

tổng đà.

Thị lực của hắn không tốt bằng Thiết Tiếu Sinh, nhưng cũng có thể nhận ra tình

cảnh trên những cọc gỗ kia, vẻ mặt hắn hơi dị dạng: “Trực lực của người này

quá mạnh, cái cọc gỗ thứ ba kia chính là Phí Thác La, là cao nhân ngũ phẩm của

Lăng Vân ma tông. Dựa theo dấu vết để lại, dường như người này còn không

thể phản kháng lại, một đao liền bị chém chết.”

“Đi thôi!”

Thiết Tiếu Sinh thì lại hơi suy tư, sau đó liền sải bước đi về phía chiếc thuyền

lớn Vạn liêu.

Khi bọn họ đi lên tầng thứ hai của thuyền lớn, đi đến thư phòng ở vị trí mũi

thuyền, chỉ thấy mấy vị đường chủ trấn thủ tổng đà Thiết Kỳ Bang, còn có rất

nhiều nhân vật quan trọng của Tây Sơn đường đều đang ở trong này.

Sở Vân Vân tuổi tầm mười bốn, dáng người mảnh mai nhỏ gầy đang đứng trên

vị trí chủ nhân.

Nàng nhìn thấy hai người Thiết Tiếu Sinh đi vào thì cảm thấy hơi bất ngờ:

“Thiết phó kỳ chủ đến nhanh quá, chúng ta đang chuẩn bị ra ngoài nghênh

tiếp.”

Sở Vân Vân nói một lời hai nghĩa.

Nàng mới phát tin phù từ nửa canh giờ trước, mời Thiết Tiếu Sinh trở về tổng

đà để nghị sự.

Không ngờ nhanh như vậy mà Thiết Tiếu Sinh đã trở về.

Còn nữa, đám người bọn họ mới nghe bang chúng ở bên ngoài thông báo phó

kỳ chủ và đường chủ Tầm Dương trở về tổng đà, thì hai người này đã đi vào. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play