Sau đó, Kiếm Tàng Phong cười khẽ một tiếng, đứng dậy từ trên ghế thái sư:

“Cũng được! Nếu Thượng Quan gia chủ đã có thành ý như vậy, vậy thì cọc ân

oán này sẽ kết thúc như vậy đi!”

Cùng lúc đó, hắn phất tay áo một cái.

Một đạo kiếm khí xuất hiện, chém cánh tay rơi trên mặt đất của Thượng Quan

Thần Hạo thành thịt vụn.

Thượng Quan Thần Hạo nhất thời nghiến răng nghiến lợi, chuyện này có nghĩa

là hắn sẽ cụt tay từ bây giờ, đã không thể nào nối cánh tay này lại nữa.

. . .

Đám người trong thao trường của võ quán Chính Dương chờ đến tận một canh

giờ sau mới lục tục rời khỏi nơi này.

Tất cả mọi người đều đang dư vị với tình cảnh Thượng Quan Thần Hạo đến nhà

tạ tội, cũng vì điều này mà nghị luận không thôi.

Trước kia, không ai trong số họ sẽ nghĩ đến chuyện mình được xem một màn

kịch hay như vậy ở võ quán Chính Dương.

Gia chủ Thượng Quan Thần Hạo kiêu ngạo ngông cuồng tự đại của Thượng

Quan gia, một thế gia truyền thừa ngàn năm ở quận Tú Thủy này, lại vì chuyện

của Sở Hi Thanh mà bị ép đến mức phải quỳ xuống tạ lỗi với rất nhiều giáo viên

của võ quán Chính Dương ở dưới mắt của mười mấy vạn người, sau đó còn ba

đao sáu động, tự chặt một tay!

Điều này khiến cho tất cả mọi người vừa có cảm giác tò mò, lại cảm thấy chấn

động.

Bọn họ là tò mò vì nguyên nhân mà Thượng Quan Thần Hạo bị ép làm như vậy,

còn chấn động là vì sức mạnh của tiên tông nhất phẩm đương đại.

Dù là Thượng Quan Thần Hạo rời đi đã lâu, nhưng bọn họ vẫn tụ tập ở trên thao

trường, không chịu rời đi.

Các loại tin tức ngầm chưa được chứng thực bắt đầu lan truyền trong đám

người, khiến cho tất cả mọi người cảm khái và hưng phấn không thôi.

Không cần nghi ngờ, Sở Hi Thanh chính là người được lợi.

Hắn đánh bại La Lễ, số lượng điểm võ đạo cũng chỉ khôi phục lại hơn ba ngàn

một chút.

Nhưng đến khi Thượng Quan Thần Hạo đến nhà tạ tội, số lượng điểm võ đạo

lập tức tăng lên đến hơn năm ngàn điểm.

Logic của mọi người rất đơn giản, nếu như thiên phú của Sở Hi Thanh không

cao, vì sao quán chủ và các vị giáo đầu của võ quán Chính Dương lại tức giận

như vậy?

Một đại nhân vật giống như Thượng Quan Thần Hạo, làm sao có thể bị ép đến

mức quỳ xuống tạ tội, ba đao sáu động?

Những năm gần đây, có không ít thiên tài của võ quán Chính Dương rơi rụng

trong tay của đám thế gia này, nhưng cũng không thấy võ quán Chính Dương

làm gì đám thế gia môn phiệt này cả.

Thiên phú của vị thiếu niên Bá Đao này, nhất định là đỉnh cấp nhất!

Sở Hi Thanh thì đang lĩnh phần thưởng của quán quân cuộc thi chân truyền.

Tổng cộng có năm trăm lượng bạc hỗ trợ mua bí dược, ba mươi viên Dưỡng

Tâm Đan, một cái binh khí phù văn cấp độ thất phẩm hạ, cái này cũng là một

thanh Nhạn linh đao, thân đao được rèn ngàn lần, trên có khắc phù văn.

Đao này không có tên, Sở Hi Thanh trực tiếp tặng cho nó cái tên Kinh Lôi.

Thanh Nhạn linh đao phù văn này cũng coi như giải quyết một vấn đề cho hắn,

mặc dù uy lực của nó kém hơn thanh Kinh Lôi cũ một chút, cũng không có lực

lượng lôi đình, nhưng mà thân đao rất cứng rắn, độ sắc bén cũng không thua

kém gì thanh Kinh Lôi cũ của hắn cả.

Nhắc đến thì mới thấy trận chiến Tri Vị Cư thật sự là quá thua lỗ.

Không chỉ thanh đao Kinh Lôi của hắn bị hỏng, mà còn làm hỏng hai cái pháp

khí bát phẩm có giá trị cực cao nữa.

May mắn mà Diệp Tri Thu đã đưa bồi thường của Thượng Quan Thần Hạo đến

tay Sở Hi Thanh.

Tựa như lời nói của Thượng Quan Thần Hạo, tổng cộng là một cái pháp khí thất

phẩm, một phần bí dược bát phẩm thượng đỉnh cấp, tổng cộng giá trị vượt quá

12.000 lượng bạc.

Tuy nhiên, cái pháp khí thất phẩm này đã được võ quán đổi cho.

Diệp Tri Thu đưa cho Sở Hi Thanh là một cái nội giáp phù văn được rèn đúc từ

tài liệu chính là Loan Huyết Thạch, nó có tên là Loan Huyết Nội Giáp.

Thứ này cực kỳ nhẹ, trọng lượng chỉ tương đương với quần áo bình thường,

nhưng năng lực phòng ngự lại có thể sánh vai với thiết giáp bát phẩm trong

quân đội.

Thanh Loan có thể khống chế phong lôi, Loan Huyết Nội Giáp cũng có thể

cung cấp một chút lực lượng phong lôi.

Ngoài ra, Thanh Loan là một chi nhánh của Phượng Hoàng.

Vì thế nên nó có năng lực “Niết bàn” của Phượng Hoàng, nó có thể tự lành. Chỉ

cần món pháp khí này không bị hư hao quá nặng, thì nó có thể khôi phục từ từ.

“Tên Thượng Quan Thần Hạo kia cũng không có ý tốt, món pháp khí hắn đưa

cho ngươi là một cái áo giáp nặng đến ba ngàn cân, có thể làm cho da thịt cứng

rắn như sắt thép, còn có cường hóa cương lực hộ thể ở một mức độ lớn. Nhưng

ngươi không tu luyện ngoại công, cần cái thứ đó làm gì? Áo giáp nặng như vậy,

chỉ làm cho sức chiến đấu của ngươi không tăng mà còn giảm.”

Diệp Tri Thu nói đến chỗ này liền cười lạnh một tiếng: “Tuy nhiên, món pháp

khí này cũng rất tinh tế, có thể bán được với giá cao. Vì thế nên Kiếm tuần sát

sứ đã làm chủ, trực tiếp đổi cho ngươi cái khác.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play