Thần Chân Như không có thoát ly phàm giới và tiến vào tinh không.

Mặc dù Thần Ô Vân nói Ma vực Thiên giới là căn cứ của Thần Bàn Nhược, chỉ

cần đến đó thì sẽ an toàn.

Nhưng Thần Chân Như lại ý thức được, tình hình bây giờ đã không như Thần

Bàn Nhược dự tính.

Đặc biệt là sau khi nghe Thần Ô Vân tóm tắt thời cuộc bây giờ, Thần Chân Như

lại càng không dám tiến vào tinh không.

Nàng biết các thần nhất định sẽ chờ nàng ở đó, nhất định sẽ không cho phép

nàng đi vào Ma vực Thiên giới và khôi phục.

Thậm chí bản thân Ma vực Thiên giới, cũng có thể không còn an toàn nữa.

Trái thì thì phàm giới có chín tầng mây xanh, con đường đi xuống là Tạo Hóa

thần thụ cũng bị Sở Hi Thanh và Mộc Kiếm Tiên cắt đứt, nàng có thể an toàn

khi ở đây.

Thần Bàn Nhược có thể lừa dối chín tầng mây, nàng cũng có thể.

Khuyết điểm duy nhất là tiêu tốn thần lực, đối với nàng bây giờ, cũng là một

gánh nặng.

Thần Chân Như đưa Thần Ô Vân đến một ngọn núi bí ẩn tại phía đông bắc

Trung Thổ để ẩn núp.

Thần Ô Vân vừa đến đây, lập tức đã dùng linh dược, vội vàng chữa thương.

Thần Chân Như thì lại chắp tay đứng trên vách đá cheo leo, nhìn về phía mảnh

thổ địa màu vàng sậm đang toát ra khí tức tanh tưởi.

Nàng nghĩ đến thiếu nữ nhân tộc kia, nghĩ đến lưỡi đao của Sở Hi Thanh, nghĩ

đến Thổ Đức Tinh Quân giúp nàng bỏ chạy kia, và cả mảnh ác thổ vô biên trước

mắt.

Đó là… thổ địa bị uế khí ô nhiễm.

Khi Thần Chân Như vẫn là Thiên đế thì đã có, nhưng mà không nhiều như bây

giờ.

Thiếu nữ không khỏi thầm trào phúng.

Đám ‘con cháu’ Bàn Cổ này thật sự là vô năng.

Nàng còn tưởng sau khi bọn họ cướp đoạt thiên địa này, thì có thể làm ra chút

chuyện, kết qua 22 triệu năm sau, cuối cùng chỉ tạo được chín tầng mây?

Những người không biết tiết chế này, phải chờ đến khi thiên địa rơi vào tuyệt

cảnh mới bằng lòng bỏ qua sao?

Mãi đến khi Thần Ô Vân có động tĩnh, thiếu nữ mới tỉnh táo lại.

“Bệ hạ!”

Thần Ô Vân ăn linh dược đỉnh cấp và điều tức ba canh giờ mới thấy khá hơn

một chút.

Thiên quy của Sở Hi Thanh thật ra không mạnh, nhưng đao ý kia hội tụ vô số

địch ý và sát niệm.

Thần Ô Vân tổn thương nguyên thần là chính, thân thể thì khá hơn chút.

Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, cũng cực kỳ xấu hổ: “Chúng thần vô năng, để ngài

chịu oan ức.”

Để hắn thấy bết bát nhất chính là Thần Bàn Nhược ngã xuống.

Thần Ô Vân bình thường tuy khá xem thường năng lực và tính cách của Thần

Bàn Nhược, nhưng một khi Thần Bàn Nhược ngã xuống, Thần Ô Vân vẫn thấy

luống cuống tay chân.

“Không sao, các ngươi đã cố gắng rồi.”

Thần Chân Như lại rất bình tĩnh: “Ngươi có thể liên hệ với những đồng bạn kia

không?”

Theo Thần Ô Vân nói, nhiều năm qua Thần Bàn Nhược vẫn luôn liên hệ với các

thần Hỗn Độn, âm thần kết bè kết cánh.

Trong đó có 4 vị cấp bậc đế quân tuyệt đối trung thành với Thiên đế đời đầu.

Trong đó bao quát cả Thần Ô Vân hắn.

“Chắc là có thể.”

Sắc mặt Thần Ô Vân nghiêm túc: “Thần Bàn Nhược đã tính đến trường hợp bị

các thần phong tỏa, nên đã chuẩn bị một số thủ đoạn liên lạc.”

“Vậy thì liên hệ với họ đi.”

Đôi mắt của Thần Chân Như thế mà cũng là màu xanh lam, nó đang lóe sáng:

‘Liên lạc với những người đáng tin cậy kia, nói cho họ biết, Thần Chân Như ta

đã trở về.”

Thần Ô Vân nghe vậy thì sững sờ.

Giọng nói của thiếu nữ rất ôn hòa, nhưng lại rất cường thế, để người ta không tự

chủ được mà muốn nghe theo.

Thần Ô Vân không khỏi ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn Thần Chân Như.

Hắn nhìn thấy vẻ uy nghiêm không cho phép nghi ngờ ở trên người thiếu nữ

này.

Thân thể nhỏ bé kia, lại có khí thế như cột chống trời, tựa như che trời lấp đất.

Thần Ô Vân vẫn đang luống cuống vì Thần Bàn Nhược chết, hiện giờ đã bình

tĩnh lại.

Hắn đã có chỗ dựa.

Đúng vậy, dù Thần Bàn Nhược đã ngã xuống, nhưng bệ hạ của bọn họ… vị

thiên đế từng trấn áp lục hợp bát hoang đã trở về.

Thần Ô Vân cúi đầu sát đất: “Hạ thần tuân lệnh!”

“Ngươi an bài thỏa đáng đi.” Thiếu nữ quay đầu, lại nhìn mảnh ác thổ kia: “Còn

Mộc Thần, bây giờ hắn có thể giúp chúng ta không?”

Thần Ô Vân nhíu mày: “Bệ hạ, lần này Thần Bàn Nhược mời Mộc Thần ra tay,

chính là vì sách Tử trong Sinh Tử Bộ.

Thiếu nữ nhướng mày.

“Thì ra là vậy!”

Nàng biết Mộc Thần đã đánh mất vị trí Thánh Giả Sinh Mệnh vào tay Nam Cực

Tinh Quân mới, tất cả là do Tạo Hóa thần thụ và sách Sinh trong tay Mộc Kiếm

Tiên.

Thiếu nữ hơi suy ngẫm: “Ngươi đã nói, Thần Bàn Nhược để lại không ít kỳ trân

dị bảo giúp ta hồi phục ở Ma vực Thiên giới, có thể đưa một bộ phận đến phàm

giới không?”

“Chuyện này sợ là rất khó.” Thần Ô Vân nói: “Chúng ta rất khó có thể đột phá

phong tỏa của các thần, bệ hạ muốn dùng những thứ đó, chỉ có thể quay về

trước.”

“Không phải ta muốn dùng.” Thiếu nữ lại hỏi: “Nếu như chỉ đưa cho các thần

hệ Thạch thì sao?”

Thần Ô Vân đầu tiên là không hiểu, sau đó lại biến sắc mặt: “Bệ hạ, lẽ nào ngài

muốn giúp Đế Oa khôi phục? Đó là kẻ địch của chúng ta.”

“Cũng là mẫu thân bộ thân thể này của ta!”

Thiếu nữ rất kiên định, vẻ mặt cay đắng: “Đế Oa có thể không cho rằng như

vậy, nhưng nàng có ân tái tạo với ta. Ngay cả quạ đen cũng biết phụng dưỡng

mẹ, huống hồ là chúng ta? Chuyện này, ngươi nhất định phải làm ổn thỏa cho

ta.”

Thủ đoạn của Thần Bàn Nhược vô cùng ác độc.

Hắn thay thế chân linh ấu nữ Đế Doa, ép Đế Oa không thể không dùng Sáng

Tạo chi pháp để bù đắp tàn linh và thần khu của Thần Chân Như.

Nói vậy, Đế Oa nhất định sẽ ghét cay ghét đắng nàng.

Thiếu nữ lại nhìn hai tay của mình, nhất định phải mau chóng tìm đến nửa chân

linh kia, và phải trả lại nguyên chất cho Đế Oa.

Nàng không muốn nợ Đế Oa.

Thiếu nữ lập tức cất bước, đi vào nơi sâu xa trong ác thổ.

Thần Ô Vân vốn còn muốn đi theo, nhưng lại biết mình không đuổi kịp.

Hắn không khỏi nghi ngờ hỏi: “Bệ hạ đi đâu? Chúng ta tốt nhất là nghĩ biện

pháp đột phá phong tỏa, trở về Ma vực Thiên giới.”

Giọng nói của Thần Chân Như truyền lại từ phía xa xa: “Như vậy mục đích trở

về là gì?”

Thần Ô Vân không khỏi bừng tỉnh.

Trở về đương nhiên là để bệ hạ khôi phục.

Nhưng hiển nhiên là bệ hạ đã có biện pháp khôi phục ở phàm giới.

“Đúng rồi, ta truyền cho ngươi một bộ bí pháp, có thể truyền cho các đồng bạn

kia của ngươi. Sau này cố gắng không nghĩ không nhớ đến Sở Hi Thanh nữa.”

Thần Chân Như nói: “Thần khí bản mệnh của hắn không chỉ dung hợp Đông

Hoàng Kính, mà còn dung hợp cả thần khí Tín Thiên Chung của ta. Các ngươi

càng tin tưởng lực lượng của hắn, càng kiêng kỵ hắn, thì hắn sẽ càng mạnh.

Ngoài ra, bí pháp này có thể giúp các ngươi ứng phó với Thần Ý Xúc Tử Đao ở

một trình độ nào đó.”

Con ngươi của Thần Ô Vân co lại.

Hắn đã biết vì sao Sở Hi Thanh lại có thể quật khởi nhanh như vậy rồi.

Mà Vạn Tín chi pháp… đã từng là một trong những lực lượng căn cơ nhất của

Thiên đế đời đầu.

Trước khi bại lộ thân phận, Vạn Tín chi pháp của bệ hạ gần như vào thẳng lĩnh

vực Tạo Hóa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play