“Cẩn thận!”

Trong mắt mấy người Cự Môn, Thiên Việt, Tham Lang, Vũ Khúc, Thiên Uy

đều hiện ra vẻ kiêng dè mãnh liệt.

Bọn họ đều không hẹn mà cùng trì hoãn thế tiến công, ngưng thần đề phòng Sở

Hi Thanh.

Ba vị ‘thần hoang dã’ và thần huyết hóa thân của bốn vị thần linh thượng vi kia

đều dùng chín phần lực lượng để xé rách chín tầng mây, cho nên không có bao

nhiêu lực lượng để chống lại Thần Ý Đao của Sở Hi Thanh.

Mà bọn họ thì lại khác, bọn họ không dễ giải quyết như vậy.

Hiện giờ, Táo Hỏa trên người Sở Hi Thanh lại càng ngày càng mạnh.

Đại đa số Nhai Tí chi pháp của Sở Hi Thanh đều đang dùng lên người Thiên

Táo Tinh Quân.

Mặc kệ Thiên Táo Tinh Quân sử dụng lực lượng và thiên quy gì với hắn, Sở Hi

Thanh đều phản xạ tất cả lại, đây cũng là dựa vào 1200 vạn Đại La Nghĩ tộc.

Nhưng thời khắc này, Thiên Táo Tinh Quân bắt đầu thiêu đốt thần lực bản

nguyên của bộ hóa thân này, đột phá được Nhai Tí chi pháp của Sở Hi Thanh,

bắt đầu không tiếc tất cả để tiêu hao với hắn.

Lúc này, kiến chúa cũng đã phục sinh, nàng nhìn chiến trường, nội tâm lại cực

kỳ khó chịu.

Sau đó tâm niệm nàng hơi động, bắt đầu điều động đám kiến thợ đi thu thập

những mảnh thịt nát và thần huyết kia.

Sở Hi Thanh cũng vui khi nhìn thấy cảnh này, cho nên không ngăn cản.

Nhưng kiến chúa lại cảm thấy rất kỳ lạ, chúng không thể thu thập được thần lực

từ những máu thịt này.

Trong dự tính của nàng, đây vốn là một bước mấu chốt để chúng thăng cấp

‘thần hoang dã’.

Khi kiến chúa đang ngạc nhiên không thôi, thân thể Cự Môn tinh quân cũng nổ

tung.

Thần khu mạnh mẽ của hắn lại bị một đao của Sở Hi Thanh chém thành mảnh

vỡ.

Nội tâm kiến chúa lại chìm xuống đáy cốc một lần nữa.

Đây là vì Thần Tịnh Ly đã rời đi.

Vị kia hiển nhiên là không muốn hóa thân chết ở nơi này.

Sau khi bị vô số Thần Ý Đao của Sở Hi Thanh đánh trọng thương, nàng đã

quyết ý rút đi, chẳng biết đã biết mất ở ngoài 400 dặm từ bao giờ.

Sở Hi Thanh có thể rút lực lượng về để tấn công Cự Môn Tinh Quân.

Điều này cũng có nghĩa là, bộ tộc bọn chúng đã uổng công chờ đợi.

Đây không phải thời cơ chúng muốn, chúng vẫn không thể thoát khỏi tay Sở Hi

Thanh.

Mà trong khoảnh khắc này, tất cả thần linh trước mắt nàng, bao quát Thiên Việt,

Tham Lang, Vũ Khúc, Thiên Uy, Thiên Táo… đều đã biến mất không thấy hình

bóng.

cùng lúc đó, Sở Vân Vân đã cưỡi ‘Phích Lịch Trụ Quang toa’ đến ‘Vĩnh Hằng

thạch nguyên’ được hai ngày cũng sinh lòng cảm ứng.

nàng cảm nhận biến hóa trong cơ thể, cảm giác được nguyên lực và khí huyết

hoàn toàn mới đang sinh sôi.

Nàng liền ngước đầu lên, nhẹ nhàng nhìn về phía đông nam.

Sở Vân Vân lập tức nhếch miệng cười.

Tên kia đã thành công… thành công bước vào hàng ngũ nhị phẩm!

“Vân Vân, cảm ứng được gì sao? Có phải bên Hi Thanh không?”

Khi Sở Vân Vân tạm dừng tu hành, Tố Phong Đao ngồi bên cạnh cũng phát

hiện, lập tức mở mắt nhìn sang Sở Vân Vân.

Nàng biết hai vợ chồng này có tâm linh cảm ứng rất kỳ lạ.

“Vâng!” Sở Vân Vân lời ít mà ý nhiều: “Hi Thanh đã thăng cấp, hắn đã bước

vào nhị phẩm hạ! Tiếp đó là khắc ấn thiên quy, nhưng vấn đề không lớn, cửa ải

khó khăn nhất đã qua.”

Câu nói này của Sở Vân Vân làm cho tất cả người trên ‘Phích Lịch Trụ Quang

toa’ đều phấn chấn không thôi.

“Hi Thanh lên cấp rồi?”

Trong mắt Yến Quy Lai hiện ra mấy phần kinh ngạc, hắn cảm khái không ngớt:

“Sở sư đệ thật là lợi hại, nhiều thần linh như vậy mà cũng không thể ngăn cản

hắn vào nhị phẩm.”

Lư Thủ Dương cũng rất tán thành, gật đầu nói: “Đúng là lợi hại, lúc trước ta còn

lo lắng sư đệ lộ hết phong mang, không chỉ khiến tứ đại thần sơn kiêng kỵ, mà

còn khiến rất nhiều thần linh quan tâm. Hắn muốn thăng cấp, độ khó đâu chỉ

gấp mười người bình thường? Chỉ sợ là trăm lần còn không đủ. Không ngờ Sở

sư đệ vẫn có thể phá cục.”

“Bá thể của Sở sư đệ rất mạnh! Lực lượng huyết mạch đã vượt xa Huyết Nhai

Đao Quân.”

Ngạo Quốc cũng thổn thức không thôi: “Một khi hắn vào nhị phẩm, sức chiến

đấu đã vượt qua Huyết Nhai Đao Quân năm xưa rồi.”

Tố Phong Đao lại lắc đầu: “Hắn bây giờ mạnh hơn Huyết Nhai Đao Quân nhiều

lắm, Huyết Nhai ngày xưa còn kém ở thân thể, không thể ngưng tụ Tiên Thiên

Thần Thể, Hi Thanh lại không gặp vấn đề này. Ta chưa từng nhìn thấy võ tu nào

như Hi Thanh, toàn thân đều không có sơ hở nào.”

Giọng nói của nàng hơi chậm lại: “Nhưng khắc ấn thiên quy cũng rất quan

trọng. Hi Thanh rất có dã tâm, hắn nhất định là muốn khắc rất nhiều thiên quy,

cũng không biết Hi Thanh hắn có thể chống đỡ được không.”

“Đây là thần thứ nhất, cực kỳ quan trọng.” Yến Quy Lai khoanh tay trước ngực:

“Hi Thanh hắn cũng kiêm tu nhiều môn. Hắn khắc ấn càng nhiều thiên quy, con

đường tương lai càng thông thuận.”

“Hắn ít nhất cũng phải khắc Hỗn Độn, Nhai Tí, Tru Thiên, Như Ý, đây là mốt

chốt nhất. Sau này có thể tăng cường một hai tầng thiên quy, chớ để đám Cự

linh kia làm hỏng.”

Sở Vân Vân nghe vị Yến sư huynh này nói, thì chợt cảm thấy không vui.

Đôi tay nàng chợt nắm chặt lại.

Cũng may Tri Phi Tử đã nói xen vào: “Ta cảm thấy không có vấn đề, Sở Hi

Thanh có 1200 vạn Nghĩ tộc. Sức chiến đấu có thể sánh vai với thần linh, đám

thần linh kia cũng sẽ không liều mạng với hắn vào lúc này. Nếu như ta là bọn

họ, nhất định sẽ nghĩ mọi cách để đám kiến kia thoát vây, đây mới là cách giải

quyết vấn đề.”

Hắn lập tức chuyển đề tài: “Tông chủ, chúng ta còn chờ đến khi nào? Chỉ còn

năm ngày nữa là hoa nở rồi, hiện giờ Bất Chu sơn và Thiên Đế sơn cũng đã rút

hơn nửa nhân thủ rồi. Tầm mắt của các thần cũng đang ở trên người Sở sư đệ.

Chúng ta muốn ra tay, thì bây giờ là thích hợp nhất.”

Chủ yếu là đám thuật sư bọn họ cần phải bày trận trước khi hoa nở.

Tòa trận pháp này cực kỳ pháp tạp, không cho phép có sai lầm, nên áp lực của

Thuật Sư viện bọn họ rất nặng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play